Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 134: Sự kiện kỳ thi mùa thu
Cập nhật lúc: 2025-11-27 01:17:00
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ông cụ Thẩm cân nhắc một chút mới mở miệng: "Thằng Ba, cả nhà chúng đều dựa thu nhập của tiệm tạp hóa trấn để sống qua ngày, điều con cũng . Cửa hàng nhà con khai trương khiến tiệm tạp hóa mấy ngày nay chút khách nào, cứ đà thì mà sống ."
"Cửa hàng nhà con chỉ là vì mới khai trương, nhiều ưu đãi, hơn nữa tò mò với cái mới nên ăn mới một chút. Chờ một thời gian nữa sự mới mẻ qua thì sẽ như nữa ." Thẩm Thừa Diệu giải thích, đồng thời trong lòng cũng bất đắc dĩ. Cha như là thế nào? Chẳng lẽ đóng cửa siêu thị để nhường đường cho tiệm tạp hóa nhà đại ca?
"Là !" Hiểu Nhi gật gật đầu. Lâu dài thu nhập thì mà ! Bất quá...
Đồ trong siêu thị đắt hơn tiệm tạp hóa bên ngoài vài văn, đương nhiên chất lượng cũng hơn ít là sự thật. Mỗi món hàng nhập siêu thị đều là do nàng cùng cha và ba khảo sát khắp nơi, so sánh mấy nhà mới chốt , chất lượng tự nhiên là miễn chê! bởi vì giá đắt nên ai cũng chấp nhận , trừ những lúc chạy chương trình khuyến mãi, còn đều đắt hơn ít, cho nên chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến tiệm tạp hóa bên ngoài, nhưng về lâu dài ảnh hưởng sẽ quá lớn.
"Hiểu Nhi cũng thì . Tiệm tạp hóa thu nhập, nhà chúng lấy gì mà ăn? Ông bà nội sống cùng chúng , chúng đói cũng , nhưng thể để hai vị trưởng lão đói ! Cha vì con cái vất vả cả đời, lúc tuổi già chính là lúc nên hưởng phúc!" Lam thị bày vẻ mặt lo nghĩ cho già, lời thấm thía.
"Đại bá nương hiếu thuận cháu sớm . Hiện tại thím Tư m.a.n.g t.h.a.i em bé, tiện giúp đại bá nương việc nhà nữa, đại bá nương lập tức từ trấn trở về, cháu liền đại bá nương hiếu thuận. Người hiếu thuận như đại bá nương chắc chắn sẽ bỏ hai ông bà già để về trấn nữa, nhất định sẽ ở đây phụng dưỡng ông bà sống quãng đời còn . Bất quá đại bá nương cần lo lắng ông bà sẽ vì cửa hàng ế ẩm mà cơm ăn. Cha cháu mỗi tháng đều biếu ông bà 10 lượng bạc dưỡng lão, cháu nghĩ ông bà đừng bữa nào cũng cơm trắng, cho dù bữa nào cũng ăn thịt cơm thì cũng ăn hết 10 lượng bạc !"
"Văn Nhi còn học nữa, tiệm tạp hóa thu nhập . Văn Nhi sắp tham gia kỳ thi mùa thu , hiện tại cửa hàng mỗi ngày một văn tiền cũng kiếm , đến lúc đó lấy tiền cho nó thi!" Lam thị Hiểu Nhi ở phụng dưỡng hai ông bà già thì mặt đen sì, nhưng thể phủ nhận, chỉ đành đổi giọng.
"Lúc chúng cháu cửa, cha cháu bàn bạc xong xuôi. Sắp đến kỳ thi, cha cháu chú thím dù cũng góp chút sức cho cháu trai, cho nên cố ý chuẩn 10 lượng bạc lộ phí và tiền ăn ở cho đại đường ca. Định nhờ ông bà đưa cho , nếu bác Cả về thì bác mang cho luôn thể, nhà cháu chúc liên trúng tam nguyên!" Hiểu Nhi lấy 10 lượng bạc đặt lên bàn, chặn họng Lam thị. Haizz! Có tiền đúng là tùy hứng!
Thẩm Thừa Diệu Hiểu Nhi một cái, bọn họ chuẩn 10 lượng bạc hồi nào? Gần đây bận đến mức quên cả chuyện thi cử. cũng gì, thể vạch trần con gái .
"Mười lượng bạc đủ!" Lam thị bất mãn .
"Mười lượng bạc mà còn đủ? Cha, các con ở trong huyện học, một năm chẳng chỉ tốn mười lượng bạc thôi ? Đại đường ca chỉ là thi Viện thí trong huyện, đậu tú tài xong mới đến phủ thành thi Hương, cũng chỉ mấy ngày thôi mà? Cháu nhớ lầm chứ? Chúng cháu tính cả tiền lộ phí ăn ở phủ thành , đủ?" Viện thí còn qua mà cứ mở miệng là thi Hương (kỳ thi mùa thu), lý tưởng lớn lao là , nhưng thực tế chứ!
Lam thị xong nhất thời cứng họng. Bà tính toán đợi con trai đậu tú tài xong sẽ dùng bạc lo lót giám khảo để Văn Nhi thuận lợi thông qua kỳ thi Hương, trúng cử nhân, đó quyên tiền mua quan, như thế nào cũng tốn mấy ngàn lượng. Đương nhiên bà cũng dám nghĩ tới, nhưng hiện tại nhà chú Ba giàu như , bỏ mấy ngàn lượng giúp cháu trai thì ! Quả thực là "chín trâu mất một sợi lông".
Đợi Văn Nhi trúng cử, quan, bọn họ chú thím, ai dám nể mặt vài phần! Đến lúc đó nhà chú Ba còn sang nịnh bợ nhà ! Khi đó mấy ngàn lượng bà còn chướng mắt chứ!
"Lộ phí đương nhiên là đủ, nhưng thi cử ngoài lộ phí còn cần chuẩn những thứ khác nữa." Lam thị u ám .
"Đại bá nương cứ yên tâm, tiệm tạp hóa ế ẩm chỉ là nhất thời thôi, đợi dân hết tò mò thì cửa hàng sẽ buôn bán bình thường trở , đến lúc đó bác sẽ tiền lo cho . Chúng cháu chú thím, đối với việc thi cử của cháu trai, tâm ý đến là , thể vượt mặt cha ruột. Sau các trai cháu thi cũng sẽ bắt đại bá nương bỏ tiền , các cũng cần chuẩn những thứ khác, nếu cần thì thà bảo các nghỉ học cho xong."
Ông cụ Thẩm và Thẩm Thừa Quang xong lời , mặt đều trầm xuống, sắc mặt Lam thị càng là lúc đỏ lúc đen! Quả nhiên nhà thằng Ba sẽ chịu nhả bạc , mười lượng bạc, tống cổ ăn mày chắc!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-134-su-kien-ky-thi-mua-thu.html.]
"Vậy , Văn Nhi quan, các đừng mà sán gần! Sau chuyện gì cầu đến cửa nhà , mấy ngàn lượng cũng sẽ đồng ý!" Lam thị giận quá mất khôn, buột miệng suy nghĩ trong lòng.
Hiểu Nhi cúi đầu, trong mắt tràn đầy châm chọc. Thật là ảo tưởng sức mạnh! Giúp loại như quan, chắc chắn là một chuyện thất đức hại dân hại nước! Nàng hiện tại hối hận vì lôi 10 lượng bạc !
"Thằng Ba, đại ca con kẹt tiền, con nếu thì giúp con !" Ông cụ Thẩm trực tiếp lệnh.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Cha, thể giúp đều giúp ." Thẩm Thừa Diệu khó xử lắc đầu.
"Thằng Ba, mày bây giờ đến lời tao cũng dám hả!" Ông cụ Thẩm đen mặt, giọng nặng nề.
"Cha, chuyện con giúp ạ!" Thẩm Thừa Diệu khó xử .
"Được, mày giúp thì thôi, mày đóng cửa cái siêu thị , bằng mày cướp hết việc ăn của tiệm tạp hóa, chịu hỗ trợ, thế là thế nào!"
Thẩm Thừa Diệu: ...
"Ông nội, yêu cầu hợp lý thì chúng cháu , nhưng những yêu cầu vô lý, quá đáng thì chúng cháu thực hiện ! Trên trấn cũng chỉ một tiệm tạp hóa của bác Cả, tại khác đến bắt nhà cháu đóng cửa! Nhà cháu chỉ chính đạo, đàng hoàng, những chuyện chính đạo, thiếu công bằng, nhà cháu !" Ai rảnh mà giúp loại , càng giúp càng mang vạ!
Một lời hợp liền trở mặt, thậm chí còn uy hiếp! Chị đây ghét nhất là uy hiếp!
"Ông, cháu tin tưởng đại đường ca nhất định sẽ một đường đỗ cao, cần chuẩn gì nhiều. Nhà cháu còn việc, xin phép về ạ!"
Hiểu Nhi dịu giọng, kéo tay Thẩm Thừa Diệu đang ngẩn rời . Haizz, cha nàng chịu đả kích !
Ông cụ Thẩm Thẩm Thừa Diệu Hiểu Nhi kéo , trong lòng bực bội vô cớ, nhưng lời đến mức mà cũng thì ông cũng hết cách. Việc thể ầm ĩ lên vì bọn họ chiếm lý.
Chỉ thể với Thẩm Thừa Quang: "Chuyện của Văn Nhi vội, hiện tại mới là bước đầu thôi, cứ xem xét kỹ hãy ."
Lam thị trong lòng càng thêm chán ghét phòng ba. Chờ xem, chờ Văn Nhi trúng cử nhân, quan, bà nhất định sẽ...! Lam thị nắm chặt hai tay thành nắm đấm.