Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 115: Báo ứng nhãn tiền 1
Cập nhật lúc: 2025-11-26 13:51:28
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mấy bước khỏi cửa nhà cũ, lúc sắc trời bắt đầu tối đen. Mọi đều im lặng gì, một đoạn ngắn thì gặp mấy quan sai ngược chiều tới.
Thẩm Thừa Diệu thấy quan sai về phía , trong lòng liền thấp thỏm! Tuy rằng chuyện việc cây ngay sợ c.h.ế.t , nhưng trải qua chuyện tù , Thẩm Thừa Diệu bóng ma tâm lý.
Hắn vẻ việc gì tiếp tục về phía , nhưng hành động vô thức che chắn mấy đứa nhỏ lưng tiết lộ sự căng thẳng và lo lắng của .
Cảnh Hạo cũng nhịn nắm c.h.ặ.t t.a.y Hiểu Nhi.
Mấy quan sai lướt qua bọn họ, tiếp tục về phía , Thẩm Thừa Diệu mới thở phào nhẹ nhõm, hồn vía mới về.
Bốn tò mò phía , những quan sai ? Đến trong thôn gì?
Thẩm Thừa Diệu nghĩ nghĩ liền bảo các con: “Các con về nhà , cha xem mấy quan sai .”
Mấy đứa nhỏ gật đầu về nhà. Chỉ cần liên quan đến nhà , bọn chúng chẳng hứng thú gì với việc quan sai !
Thẩm Thừa Diệu thấy quan sai nhà Trưởng thôn liền về, cho rằng những quan sai đó việc tìm Trưởng thôn.
Về đến nhà, cả nhà mới xuống chuẩn ăn cơm thì cửa lớn đập rầm rầm. “Rầm… rầm…” Tiếng vang rung trời kèm theo tiếng gọi của chú Tư truyền : “Tam ca, mở cửa! Tam ca, mau mở cửa…”
“Là chú Tư!” Cảnh Hạo .
“Lão Tư chuyện gì mà hoảng loạn thế?” Thẩm Thừa Diệu vội vàng ném đũa xuống, chạy mở cửa.
Cửa mở, Thẩm Thừa Tổ liền kéo Thẩm Thừa Diệu ngoài: “Tam ca mau lên, cha gọi qua đó, đại ca và nhị ca của quan phủ bắt !”
Thẩm Thừa Diệu xong lời thì kinh hãi thất sắc. Những quan sai đó…
Lưu thị lo lắng chuyện gì, nghĩ ngợi một chút cũng , thấy cũng khiếp sợ!
“Mẹ tụi nhỏ, một chuyến, đóng cửa , đừng ngoài!” Thẩm Thừa Diệu vội vàng dặn dò Lưu thị một câu, cùng Thẩm Thừa Tổ chạy về phía nhà cũ.
Vừa bước thượng phòng nhà cũ, Thẩm Trang thị liền ném một cái bát tới, đập trúng ngay trán Thẩm Thừa Diệu, m.á.u tươi lập tức chảy .
“Đồ nuôi ong tay áo, việc mày đấy, mày hại c.h.ế.t trai mày !”
“Mẹ, thể như !” Thẩm Thừa Tổ hét lên, đó chạy vội xuống bếp lấy tro bếp lên cầm m.á.u cho Thẩm Thừa Diệu!
Thẩm Thừa Diệu đau đớn dùng tay che trán, m.á.u tươi cứ theo kẽ tay chảy ròng ròng.
“Lão Tam, mày là đồ mặt thú, đến ruột mày cũng hại!” Lam thị sưng cả mắt, trừng đôi mắt đỏ ngầu như mắt thỏ, hung tợn Thẩm Thừa Diệu.
“Lão Tam, mày c.h.ế.t t.ử tế ! Nhà tao rốt cuộc đắc tội gì với mày, chúng mày cho bắt con tao xong giờ bắt cả chồng tao!” Lý thị nguyền rủa độc địa.
“Cái thằng vong ơn bội nghĩa hại chúng cửa nát nhà tan mà!” Thẩm Trang thị cũng gào .
“Cha, rốt cuộc xảy chuyện gì?” Thẩm Thừa Diệu nén đau, cố kìm nén lửa giận hỏi.
“Nghiệt tử, mày cho tao , chuyện đại ca nhị ca mày bắt tù là việc do mày !” Thẩm lão gia t.ử mặt đầy băng sương chằm chằm Thẩm Thừa Diệu!
Trong lòng Thẩm Thừa Diệu ngũ vị tạp trần, vô cùng chua xót: “Cha, ở trong lòng cha con là loại như ?”
“Đại ca mày mới , chắc chắn là do mày !”
“Chí nhi cũng , ngàn vạn đừng chọc nhà mày, trong nhà lao thực sự quá khủng bố!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-115-bao-ung-nhan-tien-1.html.]
“Tam ca, cầm m.á.u . Mọi gọi tam ca đến đây để bàn cách cứu đại ca và nhị ca ?” Thẩm Thừa Tổ đưa cho Thẩm Thừa Diệu một nắm tro bếp.
“Việc , cũng !” Thẩm Thừa Diệu gạt tay Thẩm Thừa Tổ , châm chọc . Quả thực là lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử!
“Mày còn , mày nhất định là hiệp tư báo thù!” Lam thị mới tin !
“Tin tùy các , tìm đến đây chỉ để chuyện ? Vậy rõ cho các , việc liên quan đến ! Tại họ bắt cũng ! Hơn nữa cũng bản lĩnh lớn đến mức sai khiến của quan phủ!” Nói xong xoay định bỏ . Nói những lời gì ! Còn ở đây để chịu nhục !
“Lão Tam mày !” Thẩm Trang thị thấy định thì luống cuống, lập tức lao lên túm chặt ống tay áo cho .
“Lão Tam, cha cũng vì quá lo lắng cho mày nên mới sai lời. Chuyện của mày còn nhờ con cầu xin Thượng Quan công tử, xin ngài cứu hai con .” Thẩm lão gia t.ử hành động phủi tay bỏ của Lão Tam kích thích đến tỉnh táo . Lão Tam thành thật, từ nhỏ đến lớn từng dối một câu, nó chuyện liên quan đến nó thì chắc chắn là liên quan.
“Những quan sai đó rốt cuộc thế nào?” Thẩm Thừa Diệu tuy giận sôi gan, nhưng thật sự chuyện bỏ mặc hai ông bà già đang sợ hãi. Còn hai bà chị dâu , coi như họ đ.á.n.h rắm là .
Mẹ nắm tay mà run lẩy bẩy, bà cũng chỉ cái mồm độc địa, chứ tâm gan thì cực kỳ nhát gan.
“Họ , đại ca nhị ca con liên quan đến vụ án buôn lậu và muối, mang về cha hỏi! Lão Tam , từ xưa đến nay buôn bán muối lậu là trọng tội, cẩn thận là xét nhà diệt tộc đấy. Đại ca nhị ca con chắc chắn dám chuyện !”
Thẩm Thừa Diệu xong mặt cắt còn giọt máu: “Không thể nào, đây là tội c.h.é.m đầu đấy! Sao dính dáng đến ?”
“Chúng cũng . Lão Tam, con quen rộng, con mau đến nhà lao dò la xem rốt cuộc sự tình thế nào, nhất định cứu con nhé!” Thẩm lão gia t.ử nghĩ đến con trai cả chịu khổ trong tù, mắt đỏ hoe.
“Cha, trời tối , tam ca cũng thương, đầu còn đang chảy m.á.u kìa, là để mai…”
“Đánh rắm! Để mai mới thì mày ở trong tù cả đêm, trời lạnh thế nó chịu nổi!”
“ , Lão Tam, chú bắt chẳng cũng chân chân cứu ? Chú nhất định cách mà.” Lam thị cũng nhận rõ sự thật, lúc thể đắc tội Thẩm Thừa Diệu, chồng bà còn nhờ cứu!
“Giờ mà lên huyện, đợi đến nơi thì cửa thành cũng đóng , tam ca cũng bằng thừa!” Thẩm Thừa Tổ cảm thấy đám ngoại trừ bản họ thì thật sự mặc kệ sống c.h.ế.t của khác.
Thẩm lão gia t.ử xong liền suy sụp. , cửa thành đóng thì kiểu gì! Chỉ thể đợi ngày mai.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
May mà lúc ông Thẩm Thừa Diệu bản lĩnh khiến cửa thành mở , bằng Thẩm Thừa Diệu khi cũng nước mắt!
Thẩm Thừa Tổ nghĩ nghĩ: “Đệ đến chỗ La đại phu…”
Lý thị lập tức hét toáng lên: “Lão Tam, mày còn nhân tính ? Giờ trai mày đang chịu khổ chịu tội, mày còn tâm trạng xem cái vết thương cỏn con của mày !”
Thẩm Thừa Diệu vốn định đến chỗ La đại phu nhờ ông giúp đỡ, ngờ Lý thị những lời như !
Quả thực lòng lang sói!
Vết thương đầu cũng đau như búa bổ! Hắn chẳng cũng đang nhịn đau, ở đây cả nửa ngày , cho dù băng bó một chút thì cũng quá đáng!
“Chị dâu hai, đầu tam ca chảy bao nhiêu là máu! Đi La đại phu thì !” Trên đất vương cả vũng m.á.u nhỏ kìa.
“Nhà nông mà, đổ m.á.u thì cũng đổ mồ hôi, gì mà đại kinh tiểu quái!” Lý thị lầm bầm nhỏ một câu, liếc khuôn mặt đầy m.á.u của Thẩm Thừa Diệu và vũng m.á.u đất, rốt cuộc dám thêm gì nữa.
“Ta chỗ La đại phu đây!” Thẩm Thừa Diệu lười giải thích, muộn nữa La đại phu ngủ mất.
“Lão Tam giờ đủ lông đủ cánh nên lục bất nhận, nó bao!” Lam thị Thẩm Thừa Diệu ngoài bèn buông một câu. Haizz, nhè đúng lúc trời tối mới đến bắt chứ!
“Lý Quế Hoa, mày lăn đây cho bà! Chồng bà chồng mày hại c.h.ế.t !”
Thẩm Thừa Diệu đến sân, mặt liền một phụ nữ hùng hổ tới. Đây chẳng là chị dâu bên nhà đẻ của Lý thị ?