Nông Nữ Dựa Vào Làm Giàu, Mỗi Ngày Khiến Chồng Cũ Tức Chết - Chương 102

Cập nhật lúc: 2025-09-21 09:52:50
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Ngươi tìm chuyện gì?"

 

Diệp Tịch Nhan như thể hạ một quyết định tày trời, : "Ta đến cầu Triệu nương tử nể mặt, tha cho nhà họ Diệp chúng . Ta nguyện ý hòa ly với Chu Mục Chi, thành cho các ngươi, ?"

 

Triệu Đào Hoa nhiều như , chẳng là vì Chu Mục Chi ?

 

Triệu Đào Hoa im lặng, nàng tạo nghiệp gì mà gặp thứ bẩn thỉu như thế .

 

"Ngươi vẫn còn yêu Chu Mục Chi ? Nghe ngươi vì ..."

 

"Đừng nữa, nghĩ đến thấy ghê tởm."

 

Triệu Đào Hoa vội vàng giơ tay, trịnh trọng : "Diệp Tịch Nhan, ngươi tha cho nhà họ Diệp. Ta gì nhà họ Diệp của ngươi? Ta đánh nhà ngươi, đốt nhà ngươi ?"

 

Diệp Tịch Nhan ngây , , nhưng.

 

"Thiên hạ bao nhiêu việc kinh doanh mà ngươi , cố tình việc kinh doanh thịt kho và son phấn. Ngươi còn ngươi nhằm nhà họ Diệp ?"

 

"Thật sự . Thịt kho, , chính vì nên mới đặc biệt ngon, khách. Còn về son phấn, nữ nhân nào chẳng yêu cái , cũng yêu, bởi vô ý nghiên cứu mấy bí phương, ngờ kiếm tiền, chỉ là trùng hợp thôi. Ngươi vì Chu Mục Chi? Ngươi đừng c.h.ế.t chứ. Chu Mục Chi một tên tú tài nghèo hèn, còn là 'hàng qua tay' nữ nhân khác ngủ cùng, cần gì? Giờ đây Triệu Đào Hoa tiền nhan sắc nhân mạch, tuấn tiêu sái cỡ nào tìm ? Cầu xin các ngươi, dùng chút tư duy của bình thường mà suy nghĩ vấn đề ? Thứ ngươi trân quý, đây chê bẩn vô cùng."

 

Một phen cao đàm khoát luận của Triệu Đào Hoa trực tiếp khiến Diệp Tịch Nhan chấn động đến mức nên lời. Hóa thứ mà nàng hết lòng mong đợi chân tâm, trong miệng Triệu Đào Hoa chẳng đáng một xu?

 

"Ai tóc mà kẻ trọc đầu? Ai tiền mà tìm 'hàng qua tay' chứ? Haha, mà ngươi, Diệp Tịch Nhan, chính là kẻ trọc đầu đó," Triệu Đào Hoa một cách quái gở.

 

"Ngươi cướp việc kinh doanh của nhà họ Diệp, ngươi cướp thì cứ coi là cướp . Làm ăn buôn bán chẳng là tranh đoạt ? Thiên hạ nào ai đem mối ăn dâng đến tận cửa cho ngươi? Ngươi chuyện đôi khi thật nực , lộ chỉ thông minh của ngươi đó. Ngươi về , chúng chẳng gì để nữa. Từ khi rời khỏi Chu gia, liền còn quan hệ gì với các ngươi."

 

Diệp Tịch Nhan tức đến suýt thổ huyết. Nàng vốn tưởng Triệu Đào Hoa nàng nhượng bộ sẽ đắc ý, sẽ động lòng, ngờ ...

 

Nàng từng chịu đựng sự sỉ nhục như ? Nàng nhượng bộ đến nước cơ mà.

 

"Ngươi vì bức bách đến thế?"

 

"Ta bức bách ngươi điều gì?"

 

Triệu Đào Hoa kỳ lạ hỏi.

 

Diệp Tịch Nhan nghẹn lời. , Triệu Đào Hoa cụ thể bức bách nàng điều gì? Hình như là nàng bức bách Triệu Đào Hoa ruồng bỏ thì .

 

"Vậy còn Diệu Tổ? Nó là con trai ruột của ngươi mà," Diệp Tịch Nhan đưa lá bài cuối cùng của . Nàng dám đến, cũng là vì tin chắc rằng các bà nương đời đều nỡ bỏ con .

 

"Ồ, Diệu Tổ , nó chẳng theo Chu Mục Chi ? Cứ để nó theo cho , theo Chu Mục Chi tiền đồ. Ta đây chỉ là thương gia phụ nhân, nghèo đến mức chỉ còn mỗi tiền thôi. Thôi , nhảm nữa, còn chính sự," Triệu Đào Hoa xoay bỏ , quả thực là một chút cũng để tâm đến Chu Diệu Tổ.

 

Đáng buồn là Chu lão thái còn nghĩ Chu Diệu Tổ thể bên Triệu Đào Hoa, thật là vọng tưởng.

 

"Đào Hoa, đó là ai ?"

 

Một vị thím ngang qua hỏi một câu.

 

Triệu Đào Hoa : "Ồ, phu quân cũ của tìm vị thiên kim thành thị , tới tìm trả Chu Mục Chi cho . Ta chê bẩn , cứ để nàng tự xử lý ..."

 

"Hả..."

 

"Lại nữ nhân bạc tình bạc nghĩa đến ? Dụ dỗ phu quân của , bây giờ còn trả ? Nàng coi như bắt chó ?"

 

"Thím , đừng sỉ nhục chó con, chó con đáng yêu."

 

"Phải ..."

 

Một tiếng vang lên, đều xúm xem náo nhiệt. Diệp Tịch Nhan vốn đến một cách khiêm tốn, dọa sợ đến mức vén váy lên phi như bay khỏi Hà Tây thôn, giữa đường suýt nữa thì ngã sấp mặt.

 

Phía , tiếng vó ngựa ầm ầm truyền đến, dọa Diệp Tịch Nhan vội vàng nép lề đường. Nàng thấy Triệu Đào Hoa xe ngựa, phi nhanh về phía huyện thành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-dua-vao-lam-giau-moi-ngay-khien-chong-cu-tuc-chet/chuong-102.html.]

 

Xe ngựa đó, là thứ mà ngay cả nhà họ Diệp bọn họ cũng mua nổi.

 

Ngày nhà họ Diệp từng một cỗ xe ngựa, vì em trai lái xe đ.â.m c.h.ế.t , lo hậu sự bồi thường, thế là cỗ xe ngựa đó bán .

 

Nhà họ Diệp liền còn xe ngựa nữa, ngoài chỉ thể xe bò.

 

Lúc đó Diệp Tịch Nhan cảm thấy gì, đến nay mới , xe ngựa... thật sự nhanh!

 

Triệu Đào Hoa vội vã đến huyện thành, một là để thanh toán với các tửu lầu, đến ngày tính sổ . Hai là thăm Khâu nương tử, hỏi về phản hồi cụ thể của khách hàng.

 

Cuối cùng mới là chính sự nàng , nàng tìm đến tiêu cục nổi tiếng nhất huyện thành, Bình An Tiêu Cục.

 

Tiêu sư của tiêu cục, là một đại hán họ Vệ năm mươi tuổi, luyện võ. Nghe từng hộ viện ở Kinh thành, ám thương mới về huyện thành quê nhà mở tiêu cục.

 

Dưới trướng cũng nuôi ít đồ tài giỏi.

 

Bình An Tiêu Cục, vẫn là do Phu nhân huyện lệnh giới thiệu. Có thể Phu nhân huyện lệnh nhớ đến, chứng tỏ là chút bản lĩnh.

 

"Vệ ."

 

Triệu Đào Hoa cùng Triệu Tam Trụ cùng đến, khi giao thiệp với tiêu sư, nàng trực tiếp để Tam Trụ đối phó, còn Triệu Đào Hoa thì một bên lắng , gì cần bổ sung thì .

 

Tuy nhiên với năng lực của Tam Trụ, vẫn là chuyện dễ dàng.

 

"Chẳng nhị vị xưng hô thế nào?" Vệ tiêu sư hỏi.

 

Triệu Tam Trụ : "Ta họ Triệu, Triệu Tam Trụ. Vị là gia tỷ. Chuyện là, nhà là thương hộ, tháng tới lẽ một lô hàng đưa châu phủ, nhưng đường đầu , khó tránh khỏi sợ gặp kẻ trộm cướp, nên cần tiêu sư giúp đỡ."

 

"Hiểu rõ, hiểu rõ..."

 

Vệ tiêu sư hiểu. Việc kinh doanh thường ngày của họ, đa phần cũng là với thương hộ.

 

"Chẳng quý tiêu cục một chuyến tiêu đến Tả Châu phủ, giá cả thế nào?" Tam Trụ hỏi.

 

"Giá cả dễ . Tả Châu phủ tính là quá xa, đường cũng coi như bình , chỉ là đường thủy yên bình. Đường bộ một chuyến năm lượng, đường thủy cần tám lượng. Nếu gấp gáp, kỳ thực kiến nghị đường bộ."

 

"Đường bộ từ huyện thành xuất phát, đến Tả Châu phủ cần mấy ngày?"

 

"Nhanh ngựa thêm roi thì hai ngày, bình thường thì ba ngày. Nếu phát sinh sự cố mất tiêu, chúng sẽ bồi thường gấp đôi."

 

Triệu Tam Trụ gật đầu, trong lòng cũng nhanh chóng tính toán. Ba ngày năm lượng bạc trông vẻ đắt, nhưng những tiêu sư lúc quan trọng là kiếm tiền bằng cả mạng sống, huống hồ mất tiêu còn bồi thường gấp đôi.

 

Bởi cũng cảm thấy đắt nữa.

 

Giá cả vẫn là hợp lý, nhưng hôm nay chị em nhà họ Triệu đến, hiển nhiên về chuyện . Triệu Tam Trụ nhanh chính đề, : "Vệ , thực giấu gì, nếu việc kinh doanh trong nhà thuận lợi, lẽ đây sẽ là việc lâu dài..."

 

Vệ tiêu sư gật đầu: "Hiểu rõ. Nếu là lâu dài, thể giảm bớt."

 

"Vệ hiểu lầm . Bởi vì là lâu dài, chúng ngoài việc thuê tiêu sư thường xuyên, còn huấn luyện một nhóm của , mời Vệ đảm nhiệm võ sư, một tháng, mười lượng bạc."

 

Mười lượng!

 

Vệ tiêu sư tim đập thình thịch. Cái nương nó, ai mà chịu nổi sự cám dỗ chứ.

 

Tuy nhiên loại chuyện cũng từng thấy trong nghề. Chủ thuê rốt cuộc tin tưởng tiêu sư, sẽ để của tập võ theo. lòng thiên hạ ai mà chẳng tinh ranh.

 

Những tiêu sư nhận tiền võ sư, sợ mất chén cơm của , nên khi dạy khác đều tận tâm. Vệ tiêu sư là trung hậu, gặp tình huống liền khéo léo từ chối, chuyện thất đức đó.

 

tiền lương một tháng mười lượng bạc, vẫn là hấp dẫn.

 

Loading...