Giải nhì  lĩnh xong, lúc , phía  chỉ còn  hai  rút  giải nhất.
Hai   khỏi căng thẳng, trời lạnh như  mà lòng bàn tay  đẫm mồ hôi.
Cố Vân Đông cho  vén tấm bạt dầu cuối cùng lên. Mọi  chỉ cảm thấy đống đồ cuối cùng căng phồng đặc biệt lớn, trong lòng đoán rằng giải nhất chắc chắn  nhiều.
Quả nhiên, tấm bạt   vén lên,   lập tức trợn tròn mắt.
Lần  thì  dùng hộp đựng, vì thực sự là…  đựng .
Cố Vân Đông : “Đây là phần thưởng giải nhất, một chiếc chăn bông nặng mười cân, còn  nệm, chiếu, màn, gối, mỗi  hai bộ. Ngoài  còn  hai vò rượu và một gói .”
“Oa…” Phía  đột nhiên vang lên một tiếng kinh ngạc thán phục thật lớn.
Tất cả   đều trừng mắt. Mười cân chăn bông? Còn  những thứ khác,  còn là hai bộ???
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Họ ghen tị đến đỏ mắt,  hai  trúng giải nhất, chỉ hận  thể đổi chỗ cho họ.
So với giải ba, giải nhì, giải nhất  mới thật sự là phong phú.
Chỉ riêng chiếc chăn bông, nhà họ đại bộ phận chỉ  năm cân, nhiều nhất cũng chỉ tám cân mà thôi.
Mười cân, trông còn  lớn  mới tinh, đắp lên chắc chắn  ấm áp, trong thời tiết thế  chẳng khác nào đưa than ngày tuyết.
Họ , vô cùng …
Rất nhiều   tự giác đưa tay ,   thậm chí còn trực tiếp  dậy. Nếu   Cố Vân Đông  đó trấn giữ, họ   thể sờ thử .
Mấy thứ   hề rẻ, đừng  là chăn bông, ngay cả cái nệm cũng chắc chắn hơn nhiều so với cái chăn cứng đơ mà họ  dùng mấy năm. Như  tính , họ   bốn cái chăn.
Ghen tị, ghen tị khiến họ    đổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-951-giai-nhat.html.]
Tay xui xẻo, tay thối, tại    là họ rút  giải nhất, tại ??
Tôn thị,  trúng giải nhất, lúc  hốc mắt  đỏ hoe, nước mắt suýt chút nữa  rơi xuống.
Thật sự, một chiếc chăn thật dày, nặng suốt mười cân bông.
Nhà họ vốn  khó khăn, trong nhà chỉ  hai cái chăn mỏng, một cái cho vợ chồng, một cái cho bọn trẻ. Mùa đông , chỉ  thể đắp thêm tất cả quần áo lên , nhưng dù , nửa đêm vẫn thường  lạnh tỉnh giấc.
Vốn dĩ năm nay nàng  xưởng nhà họ Cố, trong tay cuối cùng cũng  chút tiền dư, định bụng đợi nghỉ lễ phát tiền công sẽ  mua ít bông về, nhồi thêm cho chăn dày hơn.
Vì thế, nàng ngay cả đồ Tết cũng  mua sắm gì nhiều.
Không ngờ, vận may của nàng   đến mức , trực tiếp rút trúng hai cái chăn bông.
Tốt quá , hai cái chăn dày như , vợ chồng  thể đắp một cái, mấy đứa con cũng  thể đắp một cái, cuối cùng cũng  thể để  nhà ngủ một giấc thật ngon.
Tôn thị cuối cùng  nhịn  nữa, nước mắt lã chã rơi xuống.
Cố Vân Đông sững sờ một chút: “Sao  Tôn tẩu tử,  thích chăn bông  ? Nếu tẩu  thích,  thể hỏi thử những  khác xem  ai  đổi với tẩu , hoặc là…”
“Không ,   thích, cảm ơn, cảm ơn chủ nhân.”
Tôn thị vội vàng : “Ta chỉ là… chỉ là quá vui mừng.”
Phía    bật : “Chủ nhân, phần thưởng  của , đúng là thưởng đúng  lòng nàng  .”
“Chính thế, chủ nhân  thật quá hiểu chúng .”
Cố Vân Đông lúc  mới yên tâm, ngay  đó  với Tôn thị: “Thứ    nhiều,   nặng, lát nữa để  khác giúp tẩu cùng  mang về nhé?”
“Vâng, , cảm ơn.”
Tôn thị vui mừng đến mức  chút   nên lời. Không chỉ  nàng, một nam nhân khác cũng trúng giải nhất cũng  hưng phấn.