Ngụy Lam  chút bực bội, cô  vẫn  xong ?
Chẳng qua chỉ là một vị khách mà thôi,    ý kiến lớn như ,   cũng   xung đột gì khó chịu với cô  mà?
"Hỏi ngươi đó, trả lời ." Tiểu Di kéo cô.
Ngụy Lam thầm hít một ,  động thanh sắc kéo  tay áo của , lạnh nhạt , "Không , vị cô nương đó cũng , những  khác cũng , đều  dễ gần,   lễ nghĩa."
"Ta  tin, chắc chắn là ở trong phòng riêng nên ngươi    ."
Ngươi  tin thì hỏi   gì?
Ngụy Lam   tiếp tục  chuyện với cô  nữa, bưng khay xoay , "Ta   việc đây, bên ngoài   khách đến, ngươi mau  chiêu đãi ."
Tiểu Di  đầu, quả thực  thấy một vị tiểu thư quen thuộc  ,  mặt đột nhiên nở nụ , vội vàng đón lên.
Ngụy Lam lắc đầu,  bếp  mang những món ăn nhẹ còn  trong phòng của Cố Vân Đông .
Lúc  phòng,   thấy nàng đang cầm ấm  rót  cho Cố Đại Phượng ở đối diện.
Ngụy Lam  thêm một cái, quả thực   vẻ tao nhã, chậm rãi, đoan trang như những tiểu thư nhà giàu khác, trông  tùy ý.
"Cô nương, đây là  bánh và đồ ăn nhẹ của quý vị, mời dùng."
Cố Vân Đông   một tiếng cảm ơn, lúc cô đang bày biện liền thuận miệng hỏi, "Cô tên là gì?"
"Thưa cô nương,  tên là Ngụy Lam."
"Ngụy Lam." Cố Vân Đông nhẹ giọng lẩm bẩm, tiếp tục hỏi, "Làm tiểu nhị ở đây, cảm thấy thế nào?"
Hôm qua nàng đến,  xem xét phản ứng của khách hàng, hôm nay liền  tìm hiểu một chút suy nghĩ của nhân viên  việc ở đây.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-839-can-phai-an-don.html.]
Động tác  tay Ngụy Lam dừng  một chút, ngẩng đầu  , "Tự nhiên là  , Tân Mính Các của chúng  là cửa hàng duy nhất trong cả phủ Tuyên Hòa  bán  sữa và chỉ chiêu đãi nữ khách,   vui vì   việc ở đây,  khác đều ghen tị với  vì   nữ tiểu nhị của Tân Mính Các đó."
"Thật ?" Cố Vân Đông  ,  hỏi nữa.
Ngược  gọi hai  vẫn còn đang cố gắng giải cửu liên  ở bên , "Đồ ăn đến , mau  rửa tay, nếu  lát nữa sẽ nguội."
Cố Vân Thư    giải  vòng cuối cùng, chỉ là thời gian  chút lâu, khiến   chút thất bại.
Biển Nguyên Trí vỗ vai , "Không  , cứ tiếp tục cố gắng,   nghĩ như . Phu tử lớn hơn  nhiều tuổi như , chờ  đến tuổi của phu tử, chắc chắn sẽ giải nhanh hơn ông ."
Cố Vân Thư tức khắc  an ủi, mắt sáng lên mở miệng, "Không sai, phu tử  lớn tuổi , tay của ông  còn lớn hơn tay  nhiều."
Sau đó cầm lấy bàn tay nhỏ béo của , gần đây ăn  nhiều, tay  cũng  còn linh hoạt nữa.
Khóe miệng Cố Vân Đông giật giật, trong mắt ngươi,   là  qua mười tuổi, đều là một đống tuổi  ?
Thằng nhóc hư  thật cần  ăn đòn,  đáng yêu chút nào.
Nàng thúc giục một tiếng, "Còn  mau ?"
"Đi ngay đây." Hai đứa vội vàng  dậy.
Ngụy Lam vội , " dẫn hai vị tiểu công tử qua."
Phòng  phần lớn là để chiêu đãi những vị khách mang theo trẻ em, sợ trẻ em chạy nhảy sẽ  đổ chậu nước, cho nên chậu nước cũng  đặt bên trong.
Ngụy Lam mở cửa, dẫn Cố Vân Thư và Biển Nguyên Trí  ngoài.
Trong sân  một chỗ rửa tay, Cố Vân Thư dẫm lên bậc thang, định tự  rửa, nhưng Ngụy Lam  cầm khăn ướt lau tay cho .
Cố Vân Thư còn  chút ngại ngùng, liền ngoan ngoãn  đó, chờ đến khi lau xong tay mới , "Tỷ tỷ, Tân Mính Các khi nào đóng cửa  ạ?"