Vừa mới  xong, gáy   Cố Vân Đông vỗ một cái.
“Chó dữ gì chứ, ba chú cún rõ ràng là đang tận trung với nhiệm vụ, canh giữ vườn cây ăn quả, dược liệu , chúng nó là chó trung thành, ngươi đừng dọa chúng nó.”
Ta, dọa, chúng nó??
Tiểu thư    nhầm đối tượng ?
Không chỉ  nàng, mà một thiếu niên  mới chạy từ phía  tới   lời , cũng suýt nữa thì lảo đảo ngã lăn  đất.
Cố Vân Đông  thấy động tĩnh, ngẩng đầu  sang bên cạnh, liền thấy một thiếu niên  hai mươi tuổi, mồ hôi đầm đìa   tới.
Ba con ch.ó chắc là do   quản,  khi   đến, chúng nó liền yên tĩnh ,  còn hung hăng sủa nữa.
Thiếu niên  đến  xe ngựa, ngước mắt  về phía các nàng, hỏi: “Xin hỏi các vị là ai? Đến đây  gì?”
Cố Vân Đông còn đang suy nghĩ nên tự giới thiệu thế nào,   thấy Đồng Thủy Đào từ  xe ngựa nhảy xuống, : “Tiểu thư nhà  là chủ nhân mới của thôn trang , tự nhiên là đến tuần tra thôn trang.”
Cố Vân Đông: “…” Giới thiệu như    là     hổ ?
Thiếu niên: “…” Có nên thả chó cắn các nàng ,    kẻ đến gây sự giả   quen, chứ  từng gặp ai trực tiếp đến cửa giả  chủ nhân, các nàng chắc   chủ nhân hôm qua  mới đến thôn trang chứ?
Thấy thiếu niên nhíu mày, ẩn ẩn  ý  thả chó cắn , Cố Vân Đông lúc  mới giải thích rõ hơn một chút: “Thiệu Thanh Viễn  ở thôn trang ? Chúng  đến tìm  .”
Vẻ mặt thiếu niên lúc  mới thoải mái hơn một chút, quen  chủ nhân mới? Vậy chắc   đến  chuyện .
“Các vị là ai?”
“Ta tên là Cố Vân Đông, là…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-698-chung-no-rat-dang-yeu.html.]
Lời còn  dứt, mắt thiếu niên sáng lên: “Cô là phu nhân của chủ nhân?”
“Ngươi nhận  ?”
Thiếu niên liên tục gật đầu: “Không quen .”
Vậy ngươi gật đầu  gì??
“ chủ nhân   qua, ngài   một vị hôn thê, họ Cố.”
Đồng Thủy Đào lén lút ghé  tai Cố Vân Đông : “Tiểu thư, tương lai cô gia sợ  chạy mất,  còn  đến thôn trang, mà ngài   giới thiệu  phận của  với  ở đây .”
Không cần nàng , Cố Vân Đông trong lòng cũng ấm áp. Nàng  về phía thiếu niên : “Thiệu Thanh Viễn hôm qua đến thôn trang , bây giờ   thể  tìm    ?”
“Đương nhiên  thể.” Thiếu niên thấy nàng ngay cả chuyện chủ nhân hôm qua đến đây cũng , càng thêm xác nhận  phận của nàng.
Cậu   hiệu một tiếng cho ba con ch.ó hung dữ, bảo chúng nó tiếp tục canh gác,   đây nắm lấy dây cương xe ngựa, dẫn Cố Vân Đông  trong.
Vừa   giới thiệu: “Đại Hắc và chúng nó thực   ngoan, cũng   linh tính,  chúng nó trông coi vườn cây ăn quả bên , trộm cắp cũng  dám đến. Lần   mấy  định đến trộm quả,  Đại Hắc và chúng nó vây  sợ đến suýt tè  quần…”
Nói  cảm thấy    thô tục, tè  quần gì đó   thể   mặt tiểu thư ?
Thiếu niên vội  gượng hai tiếng : “Tóm , Đại Hắc và chúng nó cũng là sợ tiểu thư các vị là  ,   cố ý dọa tiểu thư .”
Cố Vân Đông   , đây là sợ nàng    dọa nên sẽ tìm ba con ch.ó  gây sự?
Nàng  : “Nhìn  , chúng nó quả thật  đáng yêu.” Cố Vân Đông đưa cho   một miếng bạc vụn nhỏ: “Cái  cầm  mua cho chúng nó ít xương thịt gặm, coi như là thưởng cho chúng nó.”
Thiếu niên sững , ngay  đó vui mừng  mặt: “Tiểu thư  trách chúng nó là  , bạc    thể nhận, chủ nhân  cho ,  sẽ chăm sóc Đại Hắc thật .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Trong lúc  chuyện, xe ngựa  đến cổng lớn của thôn trang.