Nhiếp Song kiềm chế ánh mắt    ly  sữa nữa,   với cô bé đang mong đợi lời khen của : “Khả Khả, ngươi ở đây chờ  một lát,   tìm đại tỷ ngươi, lát nữa sẽ  .”
Nói  nàng  dậy,  lệnh cho nha   ở cửa: “Trông chừng hai đứa nhỏ cẩn thận.”
Không đợi nha   đáp , nàng  lon ton chạy xuống lầu.
Cố Vân Đông vẫn còn ở cửa đón khách, hôm nay  đến   đông.
Nàng thật sự  ngờ hơn hai mươi bạn học  của cha  lợi hại như , gần như nhà nào cũng   đến, bây giờ sân  của cửa hàng nhà nàng  gần như  kín.
Vấn đề là những    mà  vui vẻ tụ tập một chỗ, cao đàm khoát luận, tiện thể… ăn uống.
Cũng đang ngơ ngác như  còn  đám  Chu Đại Phú. Thực   chỉ  Chu gia đang  chằm chằm cửa hàng của Cố gia, mà  ít  trong  phủ thành đều    một cửa hàng chuyên bán đồ hộp, đường trắng sắp khai trương.
Dù  tờ rơi tuyên truyền   rải khắp nơi, vì   ít   của cải đều  xem xem Cố gia  rốt cuộc  lai lịch gì.
Nếu   bối cảnh gì, thì  thể gây áp lực, bắt nàng giao  phương thuốc  đồ hộp.
Nếu  chút chỗ dựa nhưng  quá lợi hại,  thì cũng  thể cùng  hợp tác, để nàng cung cấp hàng hóa, đôi bên cùng  lợi.
 hôm nay xem , Cố gia đến phủ thành mở cửa hàng  bán những thứ hiếm  như đường trắng, đồ hộp, hiển nhiên là  tự tin.
Không  đến thiếu chủ của tửu lầu Cẩm Tú lúc   ,  đó  mà ngay cả tiểu thư của Nhiếp phủ cũng đến.
Địa vị của Nhiếp phủ ở  phủ thành là  thể nghi ngờ,  ai dám vuốt râu hùm, vì  ngay khoảnh khắc  thấy  của Nhiếp phủ xuất hiện,   hơn phân nửa  dập tắt ý đồ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-673-lai-bi-danh.html.]
 cũng  một bộ phận nhỏ , vốn   ưa Nhiếp phủ, cũng là những   của cải hùng hậu,  nhắm trúng việc kinh doanh đường trắng, liền  dễ dàng rút lui như .
Đương nhiên, ở đây  bao gồm Chu phủ.
Chu Đại Phú   còn bất kỳ ý định gây sự nào nữa,  mặt   chút khó coi, xám xịt.
Vừa  cam lòng   sợ hãi, nhưng cuối cùng vẫn  hiệu, bảo Chu quản sự đang lén lút nấp bên ngoài cửa hàng Cố Ký mau  về.
Chu quản sự bây giờ hai chân  chút mềm nhũn,  cảm giác đại họa sắp ập đến.
Quả nhiên,  mới  về đến bên xe ngựa,   Chu Đại Phú hung hăng đạp cho một cước.
“Ngươi    Cố Ký   bối cảnh,   chỗ dựa ? Ngươi    nhà họ chỉ là đám nhà quê từ nông thôn đến ? Ngươi     chuyện cứ giao cho ngươi, chắc chắn  thể  cho cửa hàng nhà    khai trương nổi ? Ngươi  xem, ngươi  xem, thế  gọi là   chỗ dựa  ? Cút  cho !”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Ông   hung hăng đạp Chu quản sự một cước nữa: “May mà  cẩn thận,  cho đám rắn độc địa phương   gây sự , nếu  bây giờ  c.h.ế.t chính là ! Đồ vô dụng nhà ngươi, còn   gọi đám   về?”
“Vâng,  lão gia.” Chu quản sự giận mà  dám , chỉ  thể cúi đầu vội vàng đồng ý.
Không ngờ   mới xoay  định ,   thấy cửa hàng của Cố gia   một chiếc xe ngựa dừng .
Chu quản sự  thấy huy hiệu  xe ngựa, đồng tử đột nhiên co rút , cũng  màng Chu Đại Phú đang tức giận, vội vàng kêu một tiếng: “Lão gia, ngài xem.”
“Nhìn cái gì mà , còn  gì  nữa,   cho ngươi …”
Vừa , ông  cũng theo ngón tay của Chu quản sự  , ngay  đó, giọng  như  chặn , rốt cuộc  phát   một chữ.