Nhìn ánh mắt     tiêu cự, một chút cũng   thêu thùa của Dương thị, Cố Vân Đông đột nhiên  chút xót xa.
Nàng chậm rãi thở  một ,  gọi một tiếng: “Mẹ.”
Dương thị đột ngột  đầu , tức khắc vui mừng đón tới: “Đông Đông, Đông Đông con về ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Ngay  đó bà thấy hai  con Tiểu Diên  theo phía ,  chút tò mò nghiêng đầu hỏi: “Các cô là ai ?”
Cố Vân Khả cũng buông bút trong tay, nhanh chóng chạy tới ôm lấy chân nàng, cũng nghiêng đầu tò mò  họ.
Hai  con  động tác đáng yêu giống hệt , khiến hai  Tiểu Diên trong nháy mắt  một cảm giác kỳ lạ khó tả.
Cố Vân Đông xoa đầu tiểu Vân Khả, lúc  mới  về phía Dương thị : “Mẹ, hôm nay con  ngoài, mua quà cho  đây,  xem  thích ?”
“Mẹ thích.” Còn   thấy, Dương thị  lập tức gật đầu.
Tiểu Vân Khả cũng hóng chuyện: “Con cũng thích.”
Cố Vân Đông  hai  họ chọc : “Ta dẫn các con  xem.”
Nàng dẫn hai   sân, xe ngựa vẫn còn đậu bên ngoài. Đồng Thủy Đào  vén rèm lên, Dương thị lập tức   những chậu hoa  bày biện ngay ngắn thu hút tầm mắt.
Nhìn những sắc màu tươi  đó, mắt bà trong nháy mắt liền sáng lên.
Thần thái đột nhiên tràn ngập sức sống đó  Cố Vân Đông thở phào một , quả nhiên, bà  thích.
“Mẹ, đây là hoa con mua hôm nay,    trồng chúng  ? Bên  là Tiểu Diên và  của cô , những bông hoa  là mua từ chỗ họ. Nếu    trồng thế nào,  thể để Tiểu Diên dạy .”
Dương thị liếc  Tiểu Diên một cái,  đến cong cả khóe mắt, đặc biệt vui vẻ.
“Được.”
“Nào, chúng  dọn hoa   .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-649-thich.html.]
Cố Vân Đông  dứt lời, Dương thị  vội vàng trèo lên xe ngựa, dịch chuyển chậu hoa.
Trong nhà đông , tính cả gia đình bốn  họ Lữ,  bao lâu  dọn hết hoa  xong.
Dương thị thật sự  vui vẻ,  quanh sân, tự  bày biện các chậu hoa,  đó liền kéo Tiểu Diên bắt đầu hỏi chuyện.
Tiểu Diên lúc  mới , hóa  Dương thị…  giống  bình thường, bà  dường như giống một đứa trẻ.
Trong lúc hỏi chuyện, bà còn sẽ tranh luận với con gái nhỏ của , thắng  còn tỏ  đắc ý.
Cố Vân Đông  Dương thị mặt mày lấm lem bùn đất, nụ    rạng rỡ, tâm trạng cũng theo đó mà nhẹ nhõm lên.
Nàng xoay   thư phòng. Trồng hoa nàng  , nhưng   tìm sách về trồng cây ăn quả,  lướt qua một ít kiến thức về trồng hoa cỏ,  nhiều, nhưng    hữu dụng?
Cố Vân Đông lấy giấy bút , lấy quyển sách đó từ trong  gian , cẩn thận lật xem, quả thật  một  phương pháp áp dụng  cho thời đại .
Nàng chép những điều  xuống, lát nữa  thể cho  nàng xem, nghiên cứu một chút, đặc biệt là một  kỹ thuật chiết cành.
Quyển sách  chút dày, Cố Vân Đông tìm kiếm  ít thời gian.
Trong sân thỉnh thoảng truyền đến tiếng  khúc khích, đợi đến khi nàng  khỏi cửa,  qua giờ Thân.
Nàng giữ hai  con Tiểu Diên ở  nhà ăn cơm tối, nhưng  từ chối.
“Cha con bé còn ở nhà đợi chúng , về muộn quá sợ ông  lo lắng.”
Cố Vân Đông cũng  miễn cưỡng, bảo Đồng Thủy Đào chuẩn  xe ngựa, đưa họ về.
Bản  nàng cũng định  theo một chuyến, nàng  đến cửa hàng xem thử, còn định  xem bức tường cáo thị dán bức họa của đại cô và những  khác.
Ai ngờ nàng  mới mở cửa sân,    đụng  Cố Đại Giang trở về.
Ánh mắt Cố Vân Đông hạ xuống,  thấy vật trong tay ông,  khỏi mỉm .