Cố Vân Đông thấy dáng vẻ đó của ,  nhịn  mà véo  tay  một cái: “Đừng  nghĩ ngợi lung tung, việc ngươi cần  bây giờ là dưỡng thương. Những chuyện khác đều  quan trọng, còn nữa, bên cha    , ông  ngoài việc quá thương con gái , thì thật  vẫn  thông tình đạt lý.”
Nàng   ngoài gọi Đồng Bình, Đồng Bình   thuốc cho , vết thương quả nhiên  chút rách , may mà  quá nghiêm trọng.
Cố Vân Đông cho  uống thuốc, thấy  nhắm mắt  ngủ  , nàng mới lặng lẽ rời khỏi phòng.
Chỉ là nàng  , Thiệu Thanh Viễn  mở bừng mắt,  lên xà nhà  đầu,   đang suy nghĩ gì.
Đêm đó nhà họ Cố vô cùng yên tĩnh, Cố Vân Đông  cha nàng  chấp nhận Thiệu Thanh Viễn, tảng đá lớn trong lòng  đặt xuống, ngủ  ngon.
 nàng dù  cũng lo lắng cho vết thương của Thiệu Thanh Viễn, bởi  sáng sớm lúc dậy, liền vội vàng chạy đến phòng của .
Thiệu Thanh Viễn   dậy, Đồng Bình trời  sáng  đến  thuốc cho , lúc    mới ăn xong cháo.
Cố Vân Đông tiến lên,  tiên sờ trán . Rất ,   sốt , tinh thần cũng  hơn hôm qua nhiều.
Sức hồi phục của , quả nhiên  mạnh mẽ.
Thiệu Thanh Viễn từ lúc nàng bước , ánh mắt  luôn dừng   nàng, ánh mắt dịu dàng gần như  thể hóa thành nước.
Cố Vân Đông từ từ    đến  vài phần  tự nhiên,  nhịn  trừng mắt   một cái.
“Ngươi còn  nữa, lát nữa cha  đến, ngươi sẽ  đuổi về nhà đó, tin ?”
“Vân Đông    trở về ?” Thiệu Thanh Viễn , đưa tay  nắm lấy tay nàng.
Tay  ấm áp, sáng sớm thời tiết còn  chút se lạnh, tay nhỏ của Cố Vân Đông lạnh buốt,   nắm chặt lấy, tức thì cảm giác một luồng  nóng lan tỏa trong lồng ngực.
Cố Vân Đông: “…”
Thiệu Thanh Viễn  mãn nguyện vô cùng, nắm đủ , mới cuối cùng buông nàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-574-than-the-cua-thieu-thanh-vien.html.]
“Ngươi  gọi Cố thúc đến ,  một  lời, quả thật  nên giấu giếm nữa.”
Cố Vân Đông sững sờ: “Ngươi…”
Thiệu Thanh Viễn chậm rãi hít sâu một : “Ta bây giờ  bình tĩnh,  ngươi ở đây, những chuyện đó   thể  tổn thương   nữa.”
Dừng một chút,   mở miệng, trong ánh mắt mang theo một tia thấp thỏm hỏi: “Có  , bất kể   gì, ngươi đều sẽ  rời xa ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cố Vân Đông   một đêm qua   trải qua cuộc đấu tranh nội tâm như thế nào, nàng chỉ  Thiệu Thanh Viễn  giờ khắc , mang theo sự yếu đuối  từng , đang cấp bách cần một lời khẳng định của nàng.
Bởi  nàng  một  nữa nắm chặt lấy tay , mười ngón tay đan  , gật đầu : “Chỉ cần ngươi   chuyện   với , cho dù ngươi là yêu quái,  cũng sẽ  rời xa ngươi.”
Nói một cách nghiêm túc, lai lịch của chính Cố Vân Đông cũng  chút huyền ảo.
Thiệu Thanh Viễn phảng phất như lập tức nhẹ nhõm, cúi mắt  hai bàn tay đang đan  .
Một đen một trắng, một thô ráp một mềm mại, giữa hai bàn tay phảng phất như  một sợi dây tơ siết chặt, kỳ diệu    cảm thấy vô cùng an tâm.
“Được.” Giọng   thấp, câu  , Cố Vân Đông suýt chút nữa cũng   rõ.
“Đi gọi Cố thúc .”
Cố Vân Đông liền ,  bao lâu , Cố Đại Giang  bước .
Ông  mang theo ai, chỉ  ông và Cố Vân Đông.
Vào phòng, ông thuận tay đóng cửa .
Thiệu Thanh Viễn dựa lưng  một chồng chăn, thấy hai  đều   xuống, mới chậm rãi mở miệng.
“Lý lão gia tử , ông  nhặt  về từ trong núi sâu, kỳ thực, cũng   .”