Cố Vân Đông  đầu , liền thấy Liễu Duy vẻ mặt mệt mỏi như   một việc gì đó to lớn lắm.
Nàng còn  thèm hỏi  tại   thở dài, bởi vì Cố Vân Đông  rõ ràng, câu trả lời chắc chắn   là điều   .
 nàng  hỏi, Liễu Duy ngược  tự   : “Ta vì   của , thật sự quá  dễ dàng.”
“…”
Nhìn vẻ mặt khó hiểu của Cố Vân Đông,  lập tức giải thích: “Từ lúc mới gặp Cố thúc,   , ông  chắc chắn  thích Thiệu đại ca của   con rể. Vì   của ,    quản ngại gian khó, liều mạng tiếp cận Cố thúc, cố gắng tìm hiểu tính cách và sở thích của ông ,  đó sẽ   cho Thiệu đại ca, để    sự chuẩn  tâm lý, đến lúc đó  thể gãi đúng chỗ ngứa,  ít công to. Thế nào,  vì tương lai của các ngươi,  bỏ  công sức lớn như ,    lợi hại ?”
Cố Vân Đông ngẩng đầu  trời, hồi lâu , mới khẽ khàng mở miệng: “Cha  là   sách.”
“Sau đó thì…”
“Ông  cho rằng, gần mực thì đen, gần đèn thì sáng. Ngươi là  thế nào, thì bạn bè ngươi cũng là  như .” Cố Vân Đông cực kỳ khó khăn : “Ta  đây vẫn luôn gieo  đầu cha  ấn tượng rằng Thiệu Thanh Viễn là  điềm đạm,  trách nhiệm, trầm mặc ít lời nhưng  việc  chắc chắn. Bây giờ, hình như đều  ngươi đảo lộn cả .”
Liễu Duy chớp chớp mắt,  chớp chớp mắt.
Hửm? Lời  hình như  gì đó  đúng.
“Cố Vân Đông, ý ngươi là   điềm đạm,   trách nhiệm, còn lải nhải   việc đàng hoàng?” Liễu Duy giận dữ: “Ngươi quên lúc  khi ngươi   ở thôn Vĩnh Phúc, là ai  giúp các ngươi quản lý xưởng ?”
Cố Vân Đông lập tức phủ nhận: “Ta   ý đó.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Ngươi .” Liễu Duy tức giận đùng đùng, giọng vút lên  cao, nhưng giọng     thêm một tia chột .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-550-lieu-duy-trong-nghia-khi.html.]
Hắn cuối cùng vẫn  chút thấp thỏm, chẳng lẽ thật sự   lòng   chuyện . Xong , nếu Cố thúc thật sự cảm thấy Thiệu Thanh Viễn   gì,  chẳng    phá hoại nhân duyên của   ?
Liễu Duy trong lòng khổ sở,  mặt   vẻ hùng hổ: “Ta  cho ngươi , ngươi đang sỉ nhục . Ta  tức giận,  sẽ  tha thứ cho ngươi,   đừng  tìm .”
Nói xong,  trực tiếp chạy  khỏi sân nhà họ Cố, trèo lên xe ngựa của ,   mất.
Cố Vân Đông: “…” Hình như vẫn luôn là  đến thôn Vĩnh Phúc tìm  mà nhỉ?
Phía  Kha biểu cô chậm rãi  ,  nhịn  trừng mắt  Cố Vân Đông một cái: “Con dọa nó  gì?”
“Kha biểu cô hình như  thích Liễu Duy.”
“Không  cách nào, ở cùng với đứa bánh trôi lòng  đen tối như con lâu , tấm lòng chân thành của nó liền cảm thấy đáng quý.”
Cố Vân Đông bật , cô đây là coi  như đứa trẻ giống Vân Thư, Vân Khả  ?
Nàng  Kha biểu cô tỉnh táo ,   dù  cũng là đại thiếu gia của Liễu gia. Tuy   ngốc nghếch, nhưng    chút tâm cơ nào là  thể, ít nhất,   cũng là diễn viên đại tài.
  ngẩng đầu lên,  phát hiện thần sắc Kha biểu cô  vài phần ngưng trọng, và cả sự  nỡ.
Trong lòng Cố Vân Đông “lộp bộp” một tiếng, giọng  cũng nhẹ : “Biểu cô, cô  ? Có tâm sự gì ? Hay là gặp  chuyện gì, cô  cho con , chỉ cần con  , con tuyệt đối sẽ  từ chối.”
Kha biểu cô khẽ thở dài một , bà  Cố Vân Đông    thôi, dường như  những lời  giấu trong lòng một thời gian dài.
Bây giờ   ,   chút    bắt đầu từ .
“Biểu cô, cô…”