Cố Đại Giang vẫn giữ vẻ mặt cau ,    nhận     gì.
Ông chỉ còn đang căm phẫn lẩm bẩm: “Cái tên Thiệu Thanh Viễn đó, nhất định   thứ gì  .”
Cố Vân Đông cảm thấy  nhất nên để cha  bình tĩnh  một thời gian , lúc  nàng càng  nhiều càng sai. Nàng càng bênh vực Thiệu Thanh Viễn, cha nàng sẽ càng tức giận.
Vì thế, nàng ngoan ngoãn  lên tiếng, nghiêng tai  Cố Đại Giang lẩm bẩm  ngớt, mắng chửi Thiệu Thanh Viễn thậm tệ.
Cố Đại Giang thấy nàng như ,  vài câu  cũng ngừng .
Chỉ là vẫn còn làu bàu, vẻ mặt khó chịu.
Cuối cùng ông  hỏi nàng: “Ngoài chuyện  , còn  chuyện gì khác   cho  ?”
Cố Vân Đông lập tức lắc đầu. Trừ việc khiến nhà họ Cố sống dở c.h.ế.t dở , thì chắc là  còn gì nữa.
Cố Đại Giang lúc  mới thoáng hài lòng. Chỉ là chặng đường tiếp theo, ông thỉnh thoảng  lôi Thiệu Thanh Viễn  để phê bình một trận.
Cố Vân Đông  ông  cho dở  dở ,     cha đều như  ? Nương của nàng  thích Thiệu Thanh Viễn cơ mà.
Đương nhiên, lời  nàng càng  dám  với Cố Đại Giang.
Mấy ngày , xe ngựa cuối cùng cũng  qua Tuyên Hòa phủ, đến huyện Phượng Khai.
Đến nơi quen thuộc, Cố Vân Đông cả  đều thả lỏng.
Nàng  sang  Cố Đại Giang, ngược  thấy ông  trầm mặc,  chút    yên.
“Cha,   khỏe ạ?”
“Không .” Cố Đại Giang ho nhẹ một tiếng, vội vàng lắc đầu.
Ông chỉ là,  chút căng thẳng.  , căng thẳng.
Sau khi  huyện thành, Cố Đại Giang hỏi xin Cố Vân Đông một chiếc gương đồng, đây là chiếc nàng để sẵn  xe ngựa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-509-co-dai-giang-can-huong-tinh-khiep.html.]
Lần đầu tiên Cố Đại Giang  thấy, còn nghĩ Vân Đông nhà   lớn,   điệu .
Không ngờ bây giờ chính  cũng dùng đến.
Cầm lấy gương, Cố Đại Giang cẩn thận soi soi,  hỏi con gái: “Con xem cha , sắc mặt  tệ lắm ? Có  trông tiều tụy lắm ,  quầng thâm mắt ? Hay là trông già  , nương con thấy  nhận   thì   bây giờ?”
Cha  như sắp  xem mắt  là  ý gì?
Nàng nghiêm túc  Cố Đại Giang vài ,   thành thật gật đầu: “Không , cha   trai, tuấn tú, giống như một vị công tử phong độ ngời ngời, nương thấy nhất định sẽ nhận  ngay từ cái  đầu tiên.”
“Thật, thật ?”
Cố Vân Đông gật đầu lia lịa.
Cố Đại Giang  cẩn thận soi thêm một lúc, lúc  mới  yên tâm trả  gương đồng.
Cố Vân Đông an ủi ông, chuyển hướng sự chú ý của ông: “Cha,  thả lỏng một chút . Người   xem huyện thành ? Sau  chúng  sẽ thường xuyên đến đây,   quen  một chút nhé?”
Cố Đại Giang cảm thấy  lý, liền vén rèm   ngoài, còn thuận tiện dặn dò Tiết Vinh đang lái xe: “Ngươi  chậm một chút, thuận tiện cũng xem qua huyện thành  ,   đừng  nhầm đường.”
Cố Vân Đông: “…”
Có lẽ chỉ  Đồng Thủy Đào là hăng hái nhất, cảm giác như  trở về địa bàn của , phấn khởi giới thiệu cho họ cảnh sắc ven đường.
Dần dần, xe ngựa  đến gần Cố Ký.
Thấy tấm biển hiệu lớn như  ở cửa, giọng Đồng Thủy Đào  khỏi cao lên, vô cùng tự hào : “Đây là cửa hàng nhà chúng , xem , Cố Ký.”
“Cửa hàng nhà ?” Cố Đại Giang tức thì trợn tròn mắt, vội vàng hô với Tiết Vinh ở phía : “Dừng xe,  xuống xem .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tiết Vinh giật mạnh dây cương, Cố Đại Giang một tay vén rèm cửa xe,   hai lời liền  xuống.
Cố Vân Đông xoa trán, cha nàng đây là… cận hương tình khiếp?
Lắc đầu, nàng cũng chỉ  thể theo xuống xe.
Chỉ là   đến gần Cố Ký, bước chân nàng bỗng nhiên khựng .