Cố Vân Đông trừng lớn mắt, thật  giả?
Nàng vội ghé  gần xem: “Thật sự  thấy qua?”
Thiệu Thanh Viễn gật đầu,  lật một trang: “Cái  cũng  thấy.” Lại lật hai trang: “Cái  hình như cũng  thấy qua.”
Cố Vân Đông: “…” Tống Đức Giang, lão lừa đảo ,    đây đều là những dược liệu quý hiếm khó tìm ?
Không đúng,  thể là, nhớ nhầm? Dù  dược liệu, những loại tương tự  vẫn  nhiều.
Nàng dứt khoát hỏi kỹ hơn: “Huynh chắc chắn ? Có khả năng  nhầm ,  thấy ở ?”
“Trên   ghi môi trường sinh trưởng và tập tính,  chắc là   nhầm. Ta  thấy trong núi sâu, nếu nàng , hôm nào   hái cho nàng.”
Thiệu Thanh Viễn bây giờ    ít chữ, phương diện   học  nhanh.
Núi sâu?
 , ngọn núi sâu  làng Vĩnh Phúc kéo dài ngàn dặm, nhưng dân làng mấy thôn xung quanh phần lớn chỉ hoạt động ở chân núi, hái chút rau dại, nấm, nhặt bó củi. Kể cả thợ săn, phần lớn cũng chỉ săn b.ắ.n ở bìa rừng.
Người  sâu trong núi, cực kỳ ít.
Thiệu Thanh Viễn    chỉ một , trong núi sâu  ai phá hoại hái lượm, đồ  chắc chắn  ít,  thấy những dược liệu quý hiếm  cũng   gì lạ.
Mắt Cố Vân Đông  chút sáng lên,   , Bạch Mộc Tử mà  nàng cần để chữa bệnh, trong đó cũng  .
Nàng vội lật sách đến trang  Bạch Mộc Tử: “Vậy   thấy qua cái  ?”
Thiệu Thanh Viễn cẩn thận , tiếc nuối lắc đầu: “Cái  thì ,   nếu thấy,  sẽ mang về cho nàng.”
“Vậy   kỹ thêm vài  , nhớ kỹ hình dạng của nó, để đến lúc đó  quên.”
Thiệu Thanh Viễn  : “Không cần,  nhớ .”
“Nhanh ?”
“Không chỉ cái , những cái  xem  đều nhớ cả , yên tâm.”
Cố Vân Đông: “…” Huynh   mới   một  ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-363-khoang-cach-giua-nguoi-voi-nguoi.html.]
Huynh chắc là  lừa  chứ?
Nàng nghi ngờ liếc  hai cái, mở  một trang, che  chữ bên , chỉ  hình vẽ hỏi: “Đây là cái gì?”
Thiệu Thanh Viễn chỉ liếc một cái,  nhanh    hết tập tính và đặc điểm của dược liệu.
Cố Vân Đông liếc trộm, quả nhiên  sai một chữ.
Khoảng cách giữa  với ,   thể lớn đến  ?
Cố Vân Đông  chút uất ức, tại  chứ, nàng cũng   nghiêm túc học thuộc hai ,   thể  đầu là quên ngay?
Thiệu Thanh Viễn dường như cũng thấy nàng  đả kích, vội : “Thực   bây giờ  quên .”
“Ha ha.” Nói dối cũng   chút thành ý nào.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Nàng trực tiếp ném cuốn sách cho : “Nếu trí nhớ của   như ,   xem kỹ cuốn sách  ,   gặp  dược liệu , một cái cũng   bỏ sót, hái về hết cho .”
Thiệu Thanh Viễn vội đỡ lấy,   hai lời liền đồng ý: “Được.”
Cố Vân Đông  cảm thấy  quá  lời, nghĩ     bắt nạt  ?
Dừng một chút,  dặn dò một câu: “Núi sâu vẫn là  thể   thì đừng , nguy hiểm lắm.”
“Chỉ là hái thuốc thôi, chứ    săn hổ .”
“Vậy cũng dễ  thương.”
“Vậy,  khi   đều  với nàng, chuẩn  kỹ càng  ?”
Cố Vân Đông thoáng hài lòng, mím môi   ngoài.
Khóe miệng Thiệu Thanh Viễn  nhếch lên, che ngực, lòng mềm nhũn.
Trong góc, Xú Đản  phớt lờ   cuối cùng mới yếu ớt  một câu: “Cố tỷ tỷ   ?” Cậu còn   hết lời.
Thiệu Thanh Viễn liếc  , cũng     ngoài.
Hôm , Cố Vân Đông liền đưa Biển Nguyên Trí và Dương thị đến mộ của Biển Mộ Lan.
Vì    sửa sang, ngôi mộ trông  sạch sẽ hơn nhiều.