Khi Cố Vân Đông bước , hai  con vội vàng đón tiếp.
 
"Quận chúa đến ? Mau  trong , nhà cửa đều  dọn dẹp sạch sẽ,   pha ." Lê mẫu vui vẻ hớn hở, tinh thần  vô cùng.
 
Cố Vân Đông mặc kệ bà  pha ,  đầu  chuyện với Lê thị: "Ngày mai   rời ,   gặp  cũng   là khi nào. Tuy  và Cố Phát Nhi  ưa gì , nhưng nếu  cho đúng, Như Ý là cháu gái , nó nên gọi  một tiếng cô cô. Con bé ngoan ngoãn đáng yêu,  cũng quý nó, tương lai nhà các ngươi nếu  chuyện gì khó xử,  tuyệt đối sẽ  mặc kệ."
 
Lê thị  những lời ,  chút  mừng  lo, nhưng trong lòng cũng an tâm hơn  nhiều.
 
Lời  của Cố Vân Đông chính là một lời hứa hẹn. Với  phận địa vị của nàng, lời hứa  giống như một chỗ dựa vững chắc,  cho trái tim vốn đang hoảng sợ của Lê thị dần  định .
 
Cố Vân Đông  xổm xuống, từ trong tay áo lấy  một chuỗi vòng tay, đeo  cổ tay Cố Như Ý.
 
Cô bé nghiêng đầu, giơ bàn tay nhỏ lên, "Đẹp."
 
"Thích ?"
 
"Vâng."
 
Cố Vân Đông xoa đầu con bé, cuối cùng cũng lộ  một nụ : "Thích thì  giữ gìn cẩn thận, tương lai nếu gặp  vấn đề khó khăn gì, cứ cầm cái  đến tìm cô cô."
 
Sắc mặt Lê thị biến đổi, "Quận chúa..."
 
"Đây là  tặng cho Như Ý." Cố Vân Đông  lên , "Ngươi còn trẻ, tương lai nếu gặp   thích hợp để  bước nữa, mà đối phương  dung  Như Ý, ngươi cứ đem con bé đến phủ Tuyên Hòa, nó vẫn còn   nhà."
 
Lê thị vội vàng lắc đầu: "Đời   sẽ  tái giá, càng sẽ  để Như Ý chịu uất ức."
 
"Không cần đảm bảo sớm như , chuyện tương lai  ai   . Huống hồ, theo đuổi hạnh phúc của  cũng   gì sai,  cũng sẽ  ngăn cản ngươi. Đương nhiên, nếu ngươi cảm thấy ở  cả đời cũng vui vẻ, đó cũng là lựa chọn của ngươi."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Đời  dài như , nếu  một ngày Lê thị cảm thấy cô đơn, hoặc là Như Ý lớn lên gả , nàng  tìm một   nóng  lạnh bầu bạn cả đời, kỳ thực cũng   gì  .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3419-tu-biet.html.]
Điều nàng quan tâm, chỉ  cô bé  mắt .
 
Lê thị liền   gì thêm.
 
Cố Vân Đông chỉ là đến từ biệt,  thêm vài câu với họ, liền trở về khách điếm.
 
Không bao lâu, Cố Tiểu Khê và   cũng đến từ biệt, bọn họ chuẩn  ngày mai trở về phủ Tuyên Hòa.
 
Lê thị  ngờ bọn họ đều  gấp như , vốn còn nghĩ  khi dọn dẹp xong nhà cửa, sẽ mời bọn họ một bữa cơm để tỏ lòng cảm tạ.
 
 trưa hôm đó, Cố Vân Đông liền  thẳng về huyện thành.
 
Chờ đến ngày hôm  cửa thành  mở, nàng liền mang theo Thiệu Võ thúc ngựa thẳng tiến kinh thành.
 
Mà cùng lúc đó, Thiệu Văn,    mấy con ngựa và kiệt sức rã rời, cũng  đến  huyện Tĩnh Bình.
 
Vừa bước  cổng huyện nha, chân  liền lảo đảo, dọa cho Doãn bộ đầu  định  cửa  biến sắc, vội vàng chạy tới đỡ , ngay  đó kinh ngạc : "Thiệu Văn? Sao ngươi  trở về? Ngươi    theo phu nhân ? Sắc mặt ngươi tệ quá,  lẽ phu nhân xảy  chuyện gì ?"
 
Nói  tự dọa  hoảng sợ.
 
Thiệu Văn xua tay: "Không ,  chỉ là  đường gấp quá."
 
Ngay  đó  bám  vai Doãn bộ đầu, choàng cổ luôn, : "Cõng   tìm đại nhân,  việc gấp."
 
Doãn bộ đầu: "..." Ta  đồng ý  mà ngươi leo lên ?
 
Trong lòng đang gào thét, nhưng xem bộ dạng  của Thiệu Văn, cũng  chắc chắn là  chuyện vô cùng quan trọng cần bẩm báo, lập tức   hai lời, cõng    trong.
 
Thiệu Văn thở  một ,  sấp  lưng Doãn bộ đầu, bụng  sôi ùng ục.