Lê phụ sửng sốt một chút, ngay  đó  mặt hiện lên vẻ vui mừng khôn xiết,  dám tin  về phía Cố Vân Đông: "Cố... Quận chúa, thật ?"
 
Cố Vân Đông khẽ gật đầu: "Cũng    tìm, chỉ là tình cờ gặp , nên để ý ."
 
Nguyên bản việc  là Cố Tiểu Khê nhờ Ngô  trong  xem, nhưng  đợi Ngô  trong  hỏi thăm, Bàng Lãng  tìm tới cửa.
 
Trước đó Cố Vân Đông  nhắc qua một câu về chuyện , Bàng Lãng  khi xử lý xong chuyện của Du Tử Tĩnh, liền nhớ tới.
 
Hắn là   ăn, mối quan hệ trong giới kinh doanh đương nhiên cũng  ít. Vừa     một công việc như , chủ nhân  là  thật thà, dễ  chuyện, liền đến báo cho Cố Vân Đông.
 
Hắn  lẽ cũng cảm thấy chuyện  ăn giữa nhà  và Cố Vân Đông  thành , nên  nhắc gì đến việc hợp tác nữa.  Cố Vân Đông dù  cũng  giúp  vạch trần một âm mưu lớn suốt bốn năm, hơn nữa mua bán  thành thì nhân nghĩa vẫn còn,  vẫn  giao hảo với Quận chúa.
 
Cố Vân Đông   gặp vị chủ nhân , đối phương quả thực  tệ, tiền công đưa  cũng hợp lý, yêu cầu cũng  quá đáng.
 
Lê phụ  mới đến, nếu tự   tìm,   đến việc tốn thời gian,  quan hệ   quen, thật sự  chắc  tìm  việc thích hợp.
 
Nghe Cố Vân Đông  xong, nhà họ Lê kích động  kìm .
 
Vốn tưởng rằng đến một thị trấn   xa lạ,   đến chuyện khác, ban đầu chắc chắn sẽ  khó khăn. Lê phụ thậm chí  nghĩ kỹ đến việc  khiêng vác,  việc chân tay để vượt qua giai đoạn gian nan ban đầu.
 
Ai ngờ bọn họ còn  tới, Cố tiểu thúc và Quận chúa  giúp bọn họ lo liệu  thỏa,  cần họ  bận tâm nửa điểm.
 
Đều là  Cố gia, mà Cố Phát Nhi và Cố Tiểu Khê đúng là một trời một vực.
 
Lê phụ hít sâu một , đột nhiên quỳ xuống  mặt hai . Lê mẫu và Lê thị sững sờ một chút, cũng vội vàng quỳ theo.
 
Cố Tiểu Khê kinh ngạc, vội đưa tay đỡ họ dậy: "Các vị  gì ?"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3412-thu-cua-tan-van-tranh.html.]
Lê phụ xua tay: "Tiểu Khê, Quận chúa, xin hãy để chúng  lạy một lạy ."
 
Nói , ông liền vững vàng cúi đầu lạy xuống.
 
Khi ngẩng lên, Lê phụ  nước mắt lưng tròng. Ông giơ tay lau mạnh mặt: "Nhà chúng  gặp  hai vị, thật là tam sinh hữu hạnh. Các vị  giúp chúng  quá nhiều, chúng     báo đáp thế nào cho . Sau , các vị  việc gì cứ căn dặn, chúng   c.h.ế.t vạn  cũng  từ chối."
 
"Nói quá lời, quá lời ." Cố Tiểu Khê cuối cùng cũng đỡ   dậy. "Các vị sống , chính là báo đáp  nhất cho chúng .  , Vân Đông?"
 
Cố Vân Đông  : " , các vị sống  là đủ . Thời gian  còn sớm, các vị  mới đến,  nghỉ ngơi cho . Ngày mai  dẫn các vị  gặp vị chủ nhân  gốm sứ ."
 
"Vâng, ."
 
Cố Vân Đông để   gian cho họ, cả đoàn  về khách điếm.
 
 mà, ngày hôm  khi nàng đang định  cửa, Thiệu Văn liền mắt sáng rỡ  tới : "Kinh thành gửi thư."
 
Cố Vân Đông lập tức thu bước chân , bảo Cố Tiểu Khê  cùng Lê phụ một chuyến, dù  ông cũng  đường.
 
Ngay  đó, nàng cầm thư  trở  phòng.
 
Biển Nguyên Trí cũng theo , tò mò mà   chút mong chờ  lá thư  vẻ  dày .
 
Cố Vân Đông mở  xem,  nét chữ, lá thư  là do Tần Văn Tranh tự  .
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Đại Lý Tự Thiếu khanh, Tô gia,  một nữ nhi tên là Tô Du Nhi, là nữ nhi nhỏ nhất của Tô lão gia. Tống Thụy Thư là nha  của Tô Du Nhi..."
 
Cố Vân Đông đột nhiên trợn tròn mắt: "Tống Thụy Thư hóa   quan hệ như thế  với Tô gia?"