Cố Vân Đông vốn tưởng  đến để bàn chuyện  ăn,  ngờ  mở lời  nhắc đến Tống gia.
 
Nàng lập tức  thẳng lưng, uống một ngụm  để che giấu sự hoài nghi trong lòng. Khi ngẩng đầu lên, nàng  mỉm : " ,  và Thụy Quân  gặp  quý, hơn nữa tuổi tác xấp xỉ, cũng  nhiều chuyện chung để . Lâu dần, quan hệ chẳng  càng ngày càng  ? Cho nên     đến phủ Vĩnh Ninh, nàng liền nhờ  về thăm  nhà giúp."
 
Cố Vân Đông  xong, nhạy bén cảm nhận  Bàng Lãng  vẻ  kích động, thậm chí là vui mừng hơn.
 
"Vậy thì  quá,  quá. Thật  dám giấu, lúc   và Tống gia đại cô nương cũng  hôn ước, chỉ là  xảy   ít chuyện, cuối cùng vẫn là  duyên  phận." Bàng Lãng  với vẻ  thương cảm.
 
Cố Vân Đông  rõ mục đích của ,  đến để kéo quan hệ ?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
 nàng vẫn thuận theo lời   tiếp: "Ta cũng  Thụy Quân , Tống gia đại cô nương cũng là  đáng thương. Trên đường chạy nạn  thất lạc với  nhà Tống gia, đến nay vẫn bặt vô âm tín, thật đáng tiếc."
 
Khi  đến bốn chữ "bặt vô âm tín", Cố Vân Đông phát hiện thần sắc Bàng Lãng  chút  đúng, phảng phất như  điều gì  .
 
Nàng lập tức cảnh giác, chẳng lẽ, Bàng Lãng thật sự  manh mối của Tống Thụy Thư?
 
"Nếu Tống đại cô nương còn sống, chắc hẳn   cuộc sống sẽ  hơn."
 
Bàng Lãng lập tức gật đầu, "Nếu nàng  còn sống..." Nói đến nửa chừng đột nhiên dừng , vô cùng kịp thời ngậm miệng,   tiếp.
 
Cố Vân Đông thắt tim ,  chút tức giận vì  đột nhiên ngắt lời.
 
Nói ,  tiếp  chứ, Tống Thụy Thư   còn sống ,     gì đó ?
 
 Bàng Lãng  tiếp tục chủ đề  nữa, ngược   sang chuyện  ăn.
 
Cố Vân Đông chỉ hận  thể đá cho  một cái. Cũng may nàng kiềm chế  , mỉm  chuyển đề tài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3396-dieu-dang-nghi.html.]
 
Có điều tâm trạng rõ ràng   Bàng Lãng  cho   lắm, bàn chuyện  ăn cũng uể oải,  mấy tinh thần.
 
Bàng Lãng thấy , đành  dậy cáo từ: "Thật sự xin ,     Quận chúa  bàn chuyện  ăn với Bàng gia, trong lòng nóng vội   yên , liền chạy thẳng đến đây,  quên mất Quận chúa còn nhiều việc  bận. Làm phiền Quận chúa lâu như , thật là đáng tội. Ta xin phép về , chờ Quận chúa xong việc,  đến tiệm vải gọi  một tiếng,   qua trao đổi công việc cụ thể,  ?"
 
Cố Vân Đông gật đầu, "Cũng , Bàng chủ nhân  thong thả."
 
Bàng Lãng liền thật sự rời . Cố Vân Đông vẫn  trong nhà chính hồi lâu  nhúc nhích.
 
Thiệu Văn tiến  gần, "Bàng Lãng  kỳ quái quá,  vội vã chạy đến đây như ,  còn tưởng   coi trọng mối  ăn .  xem chủ đề   với phu nhân, thì   vẻ  vội vàng lắm."
 
" ." Cố Vân Đông khẽ , "Hắn hẳn là  manh mối của Tống Thụy Thư, hoặc là,  để tâm đến tung tích của Tống Thụy Thư. Bảo Thiệu Võ tiếp tục bám theo , xem  rốt cuộc đang che giấu điều gì."
 
"Vâng."
 
Thiệu Võ vẫn bám theo Bàng Lãng.  Bàng Lãng  khi rời khỏi nhà họ Thẩm, liền ở lì trong tiệm vải Bàng thị   ngoài.
 
Đến khi trời tối  vẫn ở bên trong, cũng   ý định rời khỏi trấn Phồn Tú.
 
Cố Vân Đông vốn định tối nay vẫn về huyện thành ngủ, dù  cũng  quá xa.
 
 thấy Bàng Lãng  , nàng cũng  tiện rời .
 
Chỉ là nhà họ Thẩm  hư hỏng    đồ dùng hàng ngày,  thích hợp để ở. Vì  Cố Vân Đông  thuê mấy phòng ở khách điếm trong trấn.
 
Ăn tối xong, nàng đang chuẩn  nghỉ ngơi thì Thiệu Võ  về.