Cố Tiểu Khê  thấy âm thanh vọng  từ phía , mím môi, bước chân ngược  càng nhanh hơn.
 
Giọng Cố Truyện Tông đột nhiên vỡ oà: “Tiểu Khê, cha sai , cha  sai ! Ngươi cứu   ngoài ! Ta đảm bảo   sẽ  gây sự nữa, cứ theo lời ngươi ,  về huyện Giang Dụ, mua hai hạ nhân,  tự sống cuộc sống của . Ngươi   ! Nơi  thật sự   là chỗ cho  ở mà…”
 
Lão hối hận . Tiểu Khê  đúng, lão chính là quá tham lam. Rõ ràng ở thôn Cố gia đang sống những ngày bần cùng, mệt nhọc, ăn rau ăn cháo, đến phủ thành  ở nhà sạch sẽ,  cơm canh nóng hổi,  bột mì thịt heo,  quần áo mới giày mới để mặc, mỗi ngày ngủ đến chiều cũng  , thỉnh thoảng  ngoài  dạo, Tiểu Khê và vợ  còn cho mười mấy đồng tiêu vặt.
 
Cuộc sống  là cả nửa đời  của lão cũng  từng  trải qua. Tại  lão   gọi cả nhà Cố Phát Nhi đến? Tại    tính kế Cố Vân Đông? Lão  rõ với tính cách của Tiểu Khê, dù  đưa lão về huyện Giang Dụ, cũng sẽ  bỏ mặc lão.
 
 điều lão hối hận hơn cả, là thái độ đối xử với Cố Đại Giang khi xưa. Nếu lúc nhỏ lão cho nó tiếp tục  sách thi cử, chỉ sợ sớm  thành quan lớn, lão cũng  trở thành một nhân vật    kính trọng.
 
Sự hối hận dâng lên từng đợt trong lòng Cố Truyện Tông, khiến lão vô lực ngã   mặt đất,  lóc t.h.ả.m thiết.
 
“Tiểu Khê ơi,  là cha của con mà…”
 
Cố Tiểu Khê   còn  thấy nữa. Hắn  ở lối  nhà giam,  với vị lao đầu đang tò mò ngó nghiêng: “Cha …” Hắn dừng một chút, “Phiền lao đầu trông chừng một chút, cũng  cần cố ý chăm sóc gì, nếu  sinh bệnh, xin giúp mời một vị đại phu. Về thức ăn, cố gắng sạch sẽ một chút… Dù  tuổi cũng  cao.”
 
Nói ,  lấy từ trong tay áo  một tờ ngân phiếu năm mươi lượng: “Chút , coi như là phí vất vả cho các  .”
 
Lao đầu sững sờ, vội lùi  xua tay: “Không ,  , cái   thể nhận. Cố lão gia cứ yên tâm, những gì ngài  đều là chuyện nhỏ  tốn sức. Không cần đưa bạc , phạm nhân khác trong tù sinh bệnh chúng  cũng sẽ tìm đại phu tới.”
 
Nói thì  , nhưng bạc vẫn  đưa.
 
Cố Tiểu Khê nhét thẳng ngân phiếu qua: “Các vị dù  cũng  chạy tới chạy lui, cứ nhận lấy .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3379-hoi-han-muon-mang.html.]
 
Lao đầu  từ chối , huống hồ chuyện  cũng thường thấy. Rất nhiều  nhà phạm nhân vì  họ sống  hơn một chút mà thường xuyên lo lót bạc. Chỉ cần   chuyện gì quá đáng, họ giúp chút việc vặt cũng  ai  gì.
 
Có điều, Cố Tiểu Khê đưa bạc cũng thật nhiều, năm mươi lượng,  bình thường đúng là  lấy  nổi.
 
Không hổ là   của Cố đại nhân, là thúc thúc của quận chúa.
 
Mấy  nhà họ Cố đang  nhốt trong  đúng là đang ở trong phúc mà   phúc. Nếu là ông , nịnh bợ còn  kịp,   còn gây sự đòi kiện cáo họ, đúng là đầu óc  vấn đề.
 
Cố Tiểu Khê đưa ngân phiếu xong,  dặn dò thêm vài câu, lúc  mới bước  khỏi đại lao.
 
Nhìn bầu trời xanh thẳm bên ngoài,  thở  một  thật dài.
 
Sau , nhà họ Cố e là rốt cuộc cũng  thể gây sóng gió gì nữa.
 
Mà , từ nay về , cũng sẽ vứt bỏ quá khứ,   cắt đứt quan hệ với nhà họ Cố.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Năm mươi lượng bạc , kỳ thực cũng tương đương với tiền dưỡng lão cho Cố lão gia.
 
Cố Tiểu Khê lắc đầu, gạt  những tâm tư nặng trĩu, sải bước nhanh về hẻm Cao Thăng.
 
Nơi đó,  thê tử của ,  đứa con trai đáng yêu, đó mới là… nhà của   .