Cố Vân Đông cũng  yêu thương Khiếu Khiếu. Cậu nhóc mềm mại, đáng yêu, đặc biệt là lúc ăn, trông ngon miệng đến nỗi khiến  khác cũng  ăn thêm một bát cơm.
 
Khiếu Khiếu  thích  kể chuyện, bởi cha  vốn là   thoại bản,  thể   bé lớn lên nhờ  chuyện xưa.
 
  bé phát hiện , chuyện tỷ tỷ kể còn  hơn, là những chuyện   từng  .
 
Thế là,  của   chia sẻ với bạn ,  bé lập tức kéo tay Cố Vân Đông, nhún nhảy chạy tới.
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cố Vân Đông cũng nhẩm tính thời gian họ hàn huyên chắc cũng  đủ, nên mới sang  phiền.
 
Ai ngờ  mở cửa, nàng  thấy ba  lớn với vẻ mặt khác . Lê mẫu  đến mắt đỏ hoe, Lê phụ cũng mang bộ dạng chán nản.
 
Cố Vân Đông nghi ngờ  sang Lê thị. Trên mặt Lê thị thoáng vẻ  hổ, nàng lùi  nửa bước,  gượng: “Khiếu Khiếu đến tìm Như Ý chơi ?”
 
“Vâng, tiểu chất nữ mau tới đây.” Cậu nhóc vẫy vẫy tay với Như Ý đang ở cách đó  xa.
 
Lần  thì  bé   phân biệt vai vế mà gọi "tiểu chất nữ", chứ  như  đây cứ khăng khăng đòi gọi Trì Trì là  .
 
Cố Như Ý lon ton chạy tới, Khiếu Khiếu nắm lấy tay bạn,   định : “Tỷ tỷ của    kể chuyện Dương gia gia,    Dương gia gia ?”
 
Cố Vân Đông xoa trán: “Là Dương gia tướng.”
 
Nàng  với Lê thị một tiếng,   phiền họ  chuyện nữa, định dắt hai đứa trẻ .
 
Ai ngờ  bước một bước,   tiếng Lê mẫu thở hổn hển, vội vàng hỏi: “Cố gia nha đầu, lúc nãy   thấy bên cạnh cháu còn  mấy hạ nhân, nhà chồng của cháu là…”
 
“Mẹ!!” Lê thị cao giọng ngắt lời bà.
 
Lê mẫu mặc kệ con gái, bà hết cách , việc ác , cứ để bà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3358-phu-quan-ta-la-tam-pham-dai-quan.html.]
 
 Lê thị  chạy tới kéo bà  trong. Cố Vân Đông   yên tại chỗ, thấy  liền  : “Hai bác  chuyện gì cứ  thẳng. Chuyện  thể trả lời, cháu sẽ trả lời,  thể trả lời thì cháu cũng sẽ  . Vừa  bác gái hỏi về nhà chồng cháu, là   phu quân của cháu là ai đúng ?”
 
Lê thị  ngoắt ,  một : “Là Cố Phát Nhi bảo cha   đến dò la tin tức nhà chồng của em, Vân Đông, em đừng  nữa.”
 
Lê mẫu tức giận vỗ   con gái hai cái: “Con bé ngốc !”
 
Cố Vân Đông sững , thật  nàng cũng đoán  ít nhiều việc Lê phụ Lê mẫu đến đây chắc chắn  mục đích khác.
 
Nếu , họ đang yên  ở huyện Giang Dụ,  đột nhiên  chạy tới phủ thành, còn tìm  thẳng đến hẻm Cao Thăng ? Nói   ai mật báo thì ai mà tin?
 
“Nhà họ Cố   về nhà chồng của  ,  thì cứ hỏi cho rõ. Bác gái, bác cứ  thẳng với Cố Phát Nhi, phu quân của cháu  đây là một đại phu, mở hai tiệm thuốc. Sau   quan tam phẩm của triều đình, hiện tại là huyện lệnh thất phẩm.”
 
Ba  nhà họ Lê: “…”
 
Này, khoác lác cũng  hợp lý một chút chứ.
 
Cố Vân Đông: “Các bác  tin? Cháu  thật đấy, nếu các bác  tin thì cháu cũng chịu.”
 
Nàng phất phất tay: “Thôi  , cháu đưa hai đứa nhỏ  chơi đây. Bác trai bác gái cứ từ từ  chuyện, ở  dùng bữa trưa  hẵng về.”
 
Lê phụ Lê mẫu trơ mắt  ba  họ rời ,   sang  .
 
Lời của Cố Vân Đông, dĩ nhiên họ  tin.  sự  đến nước , họ cũng chẳng dò la thêm  gì.
 
Thế là, họ đành đem nguyên văn lời của nàng   cho Cố Phát Nhi.
 
Cố Phát Nhi  xong thì  phá lên, đám  nhà họ Cố càng thêm  tin.