Lúc , Lê thị đang  tính kế  vội vã lo lắng từ trong phòng  .
 
Nàng cũng  ngờ rằng, dù Cố Tiểu Khê  về, Cố Vân Đông vẫn cứ đuổi hết  nhà họ Cố  ngoài.
 
“Vân Đông, bọn họ sẽ  thật sự đến quan phủ kiện đại bá chứ?”
 
Cố Vân Đông   còn  thấy tiếng la hét bên ngoài,  họ   cả , liền bật  một tiếng.
 
Nghe Lê thị hỏi, nàng lập tức : “Ta chỉ mong họ  kiện,  nhất là  ngay lập tức.”
 
Cố Tiểu Khê thật sự  hiểu Cố Vân Đông đang nghĩ gì. Hắn tin Vân Đông chắc chắn  cách khác để đưa họ về thôn Cố gia, nhưng tại  cứ   ầm ĩ đến quan phủ? Chuyện  cần   lớn đến  ?
 
 lúc   Lê thị và Tiểu Như Ý ở đây,   tiện hỏi thẳng, đành nín nhịn.
 
Cố Vân Đông quả thật đang đợi  nhà họ Cố  kiện, thế nhưng, chờ mãi chờ mãi, phía nhà họ Cố  đột nhiên im  lặng tiếng.
 
 theo lời Thiệu Võ đang theo dõi họ, nhà họ Cố vẫn  rời khỏi phủ thành, ngược  còn thuê một  sân nhỏ cũ nát, rẻ tiền ở khu rồng rắn lẫn lộn để tạm chen chúc.
 
Đến ngày thứ ba, cha  của Lê thị  tìm đến.
 
Cố Vân Đông  thể chặn  nhà họ Cố ở ngoài, nhưng   lý gì  ngăn cản cha  Lê thị.
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Lê thị cũng  kinh ngạc,  dưng  cha  nàng  đến, mà còn tìm  thẳng đến hẻm Cao Thăng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3356-cha-me-le-thi-den.html.]
 
Trong lòng Lê thị dấy lên một dự cảm chẳng lành. Nàng đón họ  nhà, thấy cha  cầm điểm tâm dỗ dành Tiểu Như Ý  chuyện, lòng nàng càng thêm thấp thỏm.
 
Mãi một lúc lâu , Lê mẫu mới kéo tay nàng  một góc  nhỏ.
 
“Dao Nhi, cha con và  là do Cố Phát Nhi tìm  gọi đến. Hắn  với chúng , con nhãi nhà đại phòng  về, còn  nó hãm hại bọn họ đến tàn tật, nên họ  đến quan phủ kiện nó và cha nó. Chỉ là họ  rõ nó gả cho ai,   con đang ở đây, nên bảo chúng  đến khuyên con  dò la tin tức.”
 
Lê thị mở to mắt: “Bọn họ…”
 
“Chúng  đương nhiên cũng  . Đi quan phủ kiện cáo   chuyện dễ dàng? Có chuyện gì  thể âm thầm giải quyết  ? Cha con và  cũng  khuyên họ, nhưng  nhà họ Cố ai nấy cũng đang hừng hực lửa giận, căn bản   lọt tai, quyết tâm   cho nhà đại phòng mất mặt.”
 
Nói , Lê mẫu lau nước mắt, nghẹn ngào: “Dao Nhi , chúng  cũng hết cách . Tên Cố Phát Nhi đó , nếu con   theo lời ,  sẽ hưu con, cướp Như Ý , còn… còn đem chuyện con thất   khi cưới loan  ngoài.”
 
Lê thị tức đến   run rẩy: “Thằng súc sinh! Súc sinh! Cả đời ,  chỉ  dùng mấy thủ đoạn hạ lưu đó!”
 
Lê phụ ở bên cạnh thở dài. Hai vợ chồng già bọn họ thì   cả, sống đến từng  tuổi, cũng là một chân bước  quan tài ,  sợ Cố Phát Nhi uy hiếp.
 
 con gái bọn họ thì   bây giờ? Còn Như Ý nữa, mới nhỏ như ,    chỉ trỏ,     sống nổi?
 
“Dao Nhi, chúng  hết cách . Tên Cố Phát Nhi đó   là  . Hắn hưu con, chúng  còn  thể đón con về tự  nuôi.  Như Ý mà   cướp , thì thật sự là rơi  hố lửa,   nổi . Còn chuyện con  khi thành …”
 
Lê mẫu thật sự hối hận vô cùng vì  thoả hiệp gả Dao Nhi cho Cố Phát Nhi. Nếu lúc đó họ cứng rắn hơn một chút, liều mạng một phen, dắt con gái rời khỏi Vĩnh Ninh phủ ,  chắc    đường sống.