Ngoài cửa,  thứ chẳng mấy chốc  trở nên hỗn loạn. Đám  Cố Đại Hà, Cố Đại Hồ ồ ạt vây lấy gia đình ba  Cố Tiểu Khê.
 
Chỉ trong chốc lát,  vang lên tiếng kêu hoảng sợ của Khiếu Khiếu.
 
Sắc mặt Cố Vân Đông khẽ biến, nàng đột nhiên bước lên, một tay đẩy toang cánh cửa lớn.
 
Quả nhiên, Khiếu Khiếu đang  Cố Tiểu Khê ôm trong lòng  mếu máo  . Vẻ mặt hung ác và phẫn hận của đám  Cố Đại Hà  doạ cho đứa bé đang ngơ ngác sợ hãi.
 
Nghe tiếng mở cửa, tất cả   bên ngoài đều sực tỉnh.
 
Cố Vân Đông thấy gia đình ba  Cố Tiểu Khê  vây kẹt ở giữa, cũng  thể để họ ở bên ngoài mãi, đành sa sầm mặt, nghiêng  : “Tất cả  trong  .”
 
Cố Phát Nhi là  đầu tiên lao . Vừa  cửa,  thấy Lê thị  ở một bên, liền lập tức nhào tới: “Được lắm, mụ đàn bà lòng lang  thú! Chồng     đuổi  khỏi cửa, ngươi  những  giúp đỡ mà còn  mặt mũi  đây xem náo nhiệt, xem  ngươi chính là  ăn đòn!”
 
Hắn  định động thủ,   Biển Nguyên Trí đẩy văng : “Cố Phát Nhi,   ngươi    đ.á.n.h nữa ?”
 
Hồng Diệp nhanh tay lẹ mắt, cúi xuống bế bổng Tiểu Như Ý lên,  với Lê thị: “Đi, chúng   nhà , đừng để doạ bọn trẻ. Bên   phu nhân ,  cần lo lắng.”
 
Lê thị  đầu ,  đám  đang rầm rập kéo  cửa,    con gái đang  Hồng Diệp bế trong lòng, nhất thời rơi  thế khó xử.
 
May mà Biển Nguyên Trí  đầu   với nàng: “Tẩu tử cứ đưa Như Ý  nhà , lát nữa để Khiếu Khiếu cũng  luôn.”
 
Lê thị  , cuối cùng vẫn gật đầu, c.ắ.n răng  theo Hồng Diệp  gian nhà cách đó  xa.
 
Bên , đám  Cố Đại Hà   hết. Giả thị  cuối cùng liền đóng sầm cửa sân .
 
Trong phút chốc,  sân vốn  lớn nay càng trở nên chật chội vì chen chúc  .
 
Cố Tiểu Khê cuối cùng cũng tìm  cơ hội, ôm con trai chen đến bên cạnh Cố Vân Đông, thầm thở phào một : “Vân Đông, cuối cùng cháu cũng đến .”
 
“Xin , tiểu thúc, chúng cháu đến muộn.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3349-khieu-khieu-hoi-nang.html.]
Cố Tiểu Khê  hì hì: “Không muộn,  muộn,  đúng lúc.” Cố Đại Hà bọn họ cũng  tới,  còn  kịp đối mặt thì Vân Đông  đến, thời cơ  quá chuẩn.
 
Có điều…
 
Hắn  đám   mặt,    sắc mặt  mấy thiện cảm của Vân Đông, bất giác nuốt nước bọt.
 
Quả nhiên,  chuyện  thể giải quyết êm   .
 
Cố Vân Đông vươn tay véo má Khiếu Khiếu,  : “Tiểu đường , còn nhớ tỷ tỷ ?”
 
Khiếu Khiếu chớp chớp mắt, nghiêng đầu  nàng một lúc lâu.
 
Dù  cũng  hơn một năm  gặp, đứa trẻ còn nhỏ,   nhớ  dáng vẻ của nàng. Thằng bé liền lắc đầu.
 
“Vậy  còn nhớ Trì Trì ?”
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Mắt Khiếu Khiếu sáng lên, gật đầu lia lịa: “Trì Trì  ,    thư cho  .”
 
Tuy   nhớ Trì Trì   trông như thế nào, nhưng  bé vẫn    .
 
Cố Vân Đông nghĩ đến bức thư dày cộp  dấu vân tay của  bé, khoé miệng giật giật: “…Ừm, Trì Trì thích lắm. Ta chính là mẫu  của Trì Trì.”
 
Vừa   là  của Trì Trì, Khiếu Khiếu lập tức cảm thấy Cố Vân Đông vô cùng  thiết, liền vươn tay đòi nàng bế.
 
Cố Vân Đông đón lấy, cánh tay lập tức trĩu xuống. Này…  nặng nha.
 
Thường Nha Nha  bên cạnh thấy mà ái ngại, vội  đón con về: “Vân Đông, để  bế cho, thằng nhóc  nặng lắm.”
 
Cố Vân Đông   ngại, sức của nàng vẫn  lớn, nặng hơn nữa cũng bế .
 
Chỉ là bây giờ còn nhiều việc  mắt,  nên để trẻ con ở đây, tránh doạ chúng sợ hãi.