Thế nhưng chỉ  một ngày, Thường Nha Nha  từ bỏ ý định đó.
 
Thịt thà nàng mua về, Lê thị và Như Ý một miếng cũng   ăn, tất cả đều  Cố Phát Nhi và Cố Truyện Tông gắp hết  bát .
 
Cố Tiểu Khê  ngăn cũng  , cá thịt mua về đều dùng để vỗ béo hai  .
 
Thường Nha Nha đương nhiên  chịu, nên những ngày  đó nàng gần như  mua thịt. Vì chuyện  mà Cố Phát Nhi   móc nàng mấy ngày liền.
 
Nàng cũng mặc kệ,  Tiểu Như Ý   ăn ngon, liền nhân lúc cô bé chơi với Khiếu Khiếu, lén nhét đồ ăn ngon  miệng bé, hoặc đưa cho Lê thị. Lê thị  thương con gái, nên  hề  gì với Cố Phát Nhi.
 
Thế nên, trong sân nhà họ bây giờ, thật sự chỉ  rau cải.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Khi Cố Vân Đông  thấy đống rau cải đó, nàng cũng ngẩn . Rau tuy tươi nhưng quả thật quá đạm bạc.
 
Lúc  chợ   còn thịt ngon, mà mua về nấu nướng  mất thời gian, nên nàng dứt khoát bảo Thiệu Võ đến tửu lầu Cẩm Tú mua vài món về, tiện thể  phòng lấy hai cây dù, vì trông trời  vẻ sắp mưa.
 
Lúc Thiệu Võ   hẻm Cao Thăng, còn thấy Cố lão gia và Cố Phát Nhi đang  xổm ở đầu hẻm.
 
Cậu lập tức  đường vòng, tránh mặt họ để đến tửu lầu.
 
Dù  phu nhân  , lúc   vội xử lý họ, cứ đợi vợ chồng Cố Đại Hà đến  giải quyết một thể cho đỡ phiền phức.
 
Cố Tiểu Khê chính là lúc Thiệu Võ  phòng lấy dù  ngang qua   thấy .
 
Thiệu Võ  nán , xách hộp thức ăn theo đường cũ trở về.
 
Hồng Diệp và Lê thị  nấu xong các món, dọn lên bàn, chỉ chờ hộp thức ăn của .
 
Cố Vân Đông và Biển Nguyên Trí  chơi với Tiểu Như Ý một lúc. Nàng bây giờ  yêu mến những đứa trẻ trạc tuổi Trì Trì.
 
Đặc biệt Cố Như Ý   ngoan ngoãn, vô cùng đáng yêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3347-co-phat-nhi-keo-nguoi-quay-lai.html.]
 
Nhìn thấy thịt kho tàu, cá hấp, gà hầm nấm hương và một bát trứng hấp lớn mà Thiệu Võ mang về, cùng với bánh in tráng miệng, mắt cô bé tròn xoe.
 
Cố Vân Đông dắt tay bé,  : “Nào, ăn cơm thôi, trễ thế  , bụng đói meo   . Như Ý thích ăn gì thì cứ ăn nhé, đồ ăn của chúng  đủ cả.”
 
Cố Như Ý lén nuốt nước bọt, ngẩng đầu   .
 
Lê thị cũng  ngăn cản. Nàng là con gái duy nhất trong nhà,  cha  yêu thương, những món  nàng đều  từng ăn.  Như Ý theo nàng   từng  hưởng ngày nào sung sướng, ăn  đủ no mặc  đủ ấm  đành, đến  thấy cũng hiếm.
 
Nàng  cho con gái một cuộc sống , nhưng lực bất tòng tâm.
 
Lúc , nàng cũng  từ chối ý  của Cố Vân Đông,  xuống bên cạnh con gái : “Ăn  con.”
 
Như Ý lập tức mỉm , ngọt ngào  lời cảm ơn với Cố Vân Đông.
 
Thiệu Văn và Thiệu Võ cũng  xuống, trong phút chốc,  khí  bàn ăn trở nên vô cùng hòa hợp.
 
Thế nhưng sự hòa hợp  chỉ kéo dài  một nửa bữa ăn, cánh cửa sân   đập “rầm rầm rầm”.
 
Tiểu Như Ý giật , suýt nữa  rơi chiếc thìa trong tay.
 
Cố Vân Đông nhíu mày, Thiệu Văn  dậy: “Để   xem.”
 
Cố Vân Đông gật đầu,  với  con Lê thị: “Chúng  cứ ăn tiếp .”
 
“Vâng.” Hai  con  , tuy vẫn động đũa nhưng rõ ràng  ăn  còn thấy ngon nữa.
 
Họ ,  ngoài cửa chắc chắn là Cố Phát Nhi.
 
Quả nhiên, Thiệu Văn  mở cửa, liền thấy Cố Phát Nhi mặt mày hung tợn, giơ tay như  đ.á.n.h .