, Cố Tiểu Khê  sớm thuê một phòng hạng sang ở tửu lầu Cẩm Tú.
 
Trước khi Cố Phát Nhi đến,  việc  đều  trong thư phòng. Dù  Cố lão gia cũng   chữ,  hiểu  đang  gì.
 
 Cố Phát Nhi   sách mấy năm,  chỉ  chữ mà tâm cơ cũng  nhiều.
 
Để tránh rắc rối,  thuê thẳng một phòng ở tửu lầu, đem những thứ    khác  cất ở đây.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Đây là tửu lầu của nhà họ Liễu. Chưởng quỹ   là tiểu thúc của Cố gia,  chỉ ưu đãi, cho  trả tiền theo tháng mà còn sắp xếp cho  một căn phòng cực kỳ an , ngay phía  quầy thu ngân, chỉ cần ngẩng đầu là thấy  ai  qua.
 
Hơn nữa, tửu lầu Cẩm Tú vốn  biện pháp an ninh  ,  cần quá lo lắng.
 
Cố Tiểu Khê thỉnh thoảng sẽ đến tửu lầu ăn cơm hoặc nghỉ ngơi một buổi,  tiện lợi.
 
Sau khi  với tiểu nhị một tiếng, Cố Tiểu Khê bế con trai, dắt vợ lên lầu.
 
Vào phòng,  cảm thấy   khoan khoái.
 
Chỉ thấy Thường Nha Nha vẫn còn vẻ mặt lo lắng,  bật : “Được , nếu nàng thực sự   dính  mấy chuyện đó, hôm nay chúng  cứ ở đây  về.”
 
Thường Nha Nha cũng  , chỉ là…
 
“Làm gì  chuyện dễ dàng như thế, dù hôm nay  về, ngày mai thì ? Sau  thì ? Vẫn  đối mặt thôi. Hơn nữa, quần áo của chúng  đều ở trong phòng, lỡ  họ phá hỏng,  sẽ đau lòng lắm.”
 
Cố Tiểu Khê thở dài: “Cũng đúng,   khi nào Vân Đông mới đến nhỉ?”
 
Người của Tần đại nhân cử tới rõ ràng  với  là  nhanh. Nếu   Tần đại nhân bảo  tạm thời giữ chân Cố Truyện Tông, đừng rời khỏi phủ thành Vĩnh Ninh , đợi Vân Đông đến giải quyết, thì    đợi đến mức Cố Phát Nhi cũng mò tới mà vẫn  ?
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3345-sao-van-dong-con-chua-toi.html.]
Tuy Cố Tiểu Khê  hiểu rõ dụng ý của Tần đại nhân, nhưng với địa vị hiện giờ của Tần Văn Tranh, việc để Vân Đông đến Vĩnh Ninh phủ hẳn là  đại sự vô cùng quan trọng.
 
Thường Nha Nha cho con trai uống một ngụm nước, : “Nàng  ở Lạc Châu phủ xa xôi như ,  đường cũng  mất ít thời gian. Ráng chịu một chút , đợi Vân Đông đến, chúng  sẽ đưa cha và   về thôn Cố gia,  theo Vân Đông về Lạc Châu phủ.”
 
Cố Tiểu Khê đột nhiên  nàng bằng ánh mắt phức tạp, Thường Nha Nha ngẩn : “Sao ?”
 
Cố Tiểu Khê nghĩ ngợi  : “Ta thấy, nếu thật sự đợi  Vân Đông đến, e là sẽ  đơn giản chỉ đưa họ về thôn Cố gia .”
 
Thường Nha Nha nghĩ đến tính cách của Vân Đông,   nghĩ đến bộ dạng ngang ngược và ích kỷ của đám  nhà họ Cố, quả thật… sẽ  thể giải quyết một cách bình yên … nhỉ?
 
Đang  chuyện, cửa phòng vang lên tiếng gõ nhẹ.
 
“Cố tiểu ca, thức ăn của ngài tới .”
 
Cố Tiểu Khê lau mặt,  dậy mở cửa.
 
Tiểu nhị tươi  mang đồ ăn họ gọi đặt lên bàn. Khiếu Khiếu  thấy bát canh cá trích  mặt, liền đẩy cái bát nhỏ của  đến  mặt cha: “Khiếu Khiếu ăn canh.”
 
Cố Tiểu Khê lập tức múc cho  một bát: “Được, Khiếu Khiếu nhà  ăn canh,  ăn thịt cá, ăn thật no  chúng   ngủ một giấc nhé.”
 
Khiếu Khiếu gật mạnh cái đầu nhỏ.
 
Cố Tiểu Khê liền  rạng rỡ, tiểu nhị cũng mỉm   lui  khỏi phòng.
 
 khi cánh cửa  đóng , một bóng  bên ngoài đột nhiên lướt qua.
 
Cố Tiểu Khê ban đầu  để ý, nhưng ăn xong một bát cơm,  bỗng bật dậy khỏi ghế.