Cố Vân Đông vén rèm xe,  : “Nữ nhi của Tri phủ Lạc Châu phủ, Cố Vân Đông.”
 
Đến nỗi  phận khác,  tới phủ thành  tự nhiên sẽ .
 
Đại Phúc lập tức trừng lớn mắt: “Tri phủ mới tới, thiên kim của tri phủ??”
 
Người khác   , nhưng vị Tri phủ Cố đại nhân mới tới, Đại Phúc  hiểu   nhiều.
 
Đó là vị Cố đại nhân thủ đoạn tầng tầng lớp lớp,  việc sấm rền gió cuốn, trong thời gian ngắn  đem Lạc Châu phủ hỗn loạn trị sửa gọn gàng ngăn nắp.
 
Không ngờ Thiệu phu nhân  mặt  là nữ nhi của Cố đại nhân, thảo nào huyện lệnh ở đây  mở cửa thành cho nàng, thì  là thế.
 
Mắt thấy xe ngựa càng  càng xa, nội tâm Đại Phúc  chậm rãi kích động lên.
 
Hắn cảm giác tương lai của  sẽ vô hạn tươi sáng.
 
Cất kỹ thư và bạc trong ngực, Đại Phúc xoay  sải bước trở về cửa thành.
 
Đoàn  Cố Vân Đông cũng  cách xa thành trấn, bọn họ  tăng tốc.
 
Quãng đường  đó ngược   thái bình, tuy thỉnh thoảng cũng gặp vài kẻ   mắt, nhưng  Thiệu Văn Thiệu Võ ở đây, đều   vấn đề lớn.
 
Bốn  cứ như  ngày đêm  đường,  nhanh  đến ngoại thành Tuyên Hòa phủ.
 
Cố Vân Đông vốn cũng  định  thành, định  thẳng Vĩnh Ninh phủ.
 
Chỉ là nếu  tới,   Nguyên Trí năm nay cũng tham gia khoa cử, lúc  đúng là thời điểm  kết quả, Cố Vân Đông suy xét một lát, vẫn quyết định  thành.
 
Xe ngựa  thẳng đến cửa hàng của Biển Hán, cửa hàng khắc gỗ của họ cũng coi như ở khu đất khá phồn hoa.
 
Lúc đoàn  Cố Vân Đông đến,  lúc thấy Biển Hán dẫn một vị khách hàng trông như viên ngoại   trong tiệm.
 
Hai      ,  nhanh liền biến mất khỏi tầm mắt Cố Vân Đông.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3322-gap-lai-ni-ni.html.]
Cố Vân Đông xuống xe ngựa, bảo Thiệu Văn Thiệu Võ dắt xe đến chỗ trống dừng , còn  thì mang theo Hồng Diệp   trong tiệm.
 
Vào cửa lớn, còn  thấy Biển Hán, chỉ  thấy tiếng  chuyện vọng  từ hậu viện.
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Nàng  , dứt khoát  bên ngoài chờ.
 
Thế nhưng đúng lúc , bên tai  truyền đến một giọng  non nớt: “Ngươi tìm ai?”
 
Cố Vân Đông ngẩn , cúi đầu  đứa trẻ bò  từ trong quầy.
 
Đứa nhỏ lóc cóc  đến  mặt hai , ngẩng đầu hỏi   nữa: “Các ngươi tìm ai?”
 
Cố Vân Đông  đứa trẻ  mặt, phấn nộn, thịt má bầu bĩnh, mặc váy nhỏ màu xanh non tươi tắn,  đỉnh đầu là hai b.í.m tóc nhỏ đáng yêu, nghiêng đầu trông vô cùng dễ thương.
 
Nơi ,    một bé gái?
 
Hơn nữa Cố Vân Đông cảm thấy đứa trẻ   chút quen mắt, giống như  gặp ở  .
 
Nàng thấp giọng hỏi Hồng Diệp: “Đứa trẻ  ngươi gặp qua ?”
 
“Chưa ạ.” Hồng Diệp lắc đầu.
 
Cố Vân Đông vẫn cảm thấy  quen, cho đến khi bé gái vì mãi   trả lời, ánh mắt đề phòng lùi  một bước, định xoay  chạy. Trong đầu nàng linh quang chợt lóe, kinh ngạc : “Ngươi là Ni Ni??”
 
Bé gái ngẩn , dừng bước: “Ngươi  ?”
 
Cố Vân Đông  xổm xuống, ngang tầm mắt với bé, nhịn    : “Ngươi  nhớ   ?”
 
Ni Ni cố gắng suy nghĩ, đầu óc nhỏ bé thật sự  đủ dung lượng, khiến bé nghĩ  chút vất vả.
 
Một lúc lâu , bé lắc đầu: “Không,  nhớ, ngươi là ai?”
 
“Ta tên là Cố Vân Đông. Hơn một năm  chúng   gặp , lúc đó  còn bế một tiểu  , ngươi còn chơi với em ,  nhớ  ?”