Cố Vân Đông  chút tò mò: “Ngươi   theo ,  đám tiểu  của ngươi ?”
 
“Bọn họ    theo , là vì     bạc, cũng   chỗ nào để . Giờ  lộ phí , tự nhiên là  sống cuộc sống của .” Đại Phúc : “Đại bộ phận đều chuẩn  về Lạc Châu phủ, còn  hai ba  tính ở  bản địa tìm việc .”
 
Chỉ   Đại Phúc là   theo Cố Vân Đông.
 
Tuy     phận của vị phu nhân  mặt, nhưng  cảm thấy  theo nàng, tương lai chắc chắn  tiền đồ.
 
Ngày hôm qua ở miếu hoang,   tận mắt thấy bản lĩnh của Thiệu Văn Thiệu Võ,  cũng  trở thành  như .
 
Cố Vân Đông do dự, thuộc hạ của nàng quả thực cũng thiếu .
 
Đại Phúc  tuy thể chất  đặc thù,  đến  là nơi đó   c.h.ế.t, nhưng may mà c.h.ế.t đều là kẻ .
 
Hơn nữa  cũng  chút  thủ, tuy  ngốc, nhưng đầu óc cũng xoay xở nhanh. Nếu    thể mang theo đám  , hai  chạy thoát khỏi ổ cướp mà lông tóc  tổn hại gì?
 
Có điều nàng    ngoài  việc quan trọng, mang đến Vĩnh Ninh phủ là  thể nào.
 
Vả , nàng và Đại Phúc mới quen   một ngày,  rốt cuộc là  thế nào, nàng cũng  rõ.
 
Cố Vân Đông nghĩ nghĩ,  với : “Ngươi   tiền đồ đúng ?”
 
Đại Phúc dùng sức gật đầu.
 
Cố Vân Đông  : “Ta  thể cho ngươi cơ hội , liền xem chính ngươi  nắm bắt   .”
 
“Thật ?” Mắt Đại Phúc đều sáng lên, lập tức   đến  càng xe.
 
“Khoan .” Cố Vân Đông ngăn  : “    ngoài   thể mang ngươi theo.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3321-buc-thu-tien-cu.html.]
Đại Phúc ngây : “, nhưng mà…”
 
“Ta sẽ  một bức thư tiến cử, ngươi về Lạc Châu phủ, đến phủ nha tìm Vạn Tiểu Tráng, đem thư giao cho , đến lúc đó  tự nhiên sẽ sắp xếp cho ngươi.”
 
Đại Phúc mở to hai mắt: “Phủ, phủ nha??”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Cố Vân Đông thầm nghĩ, hiện giờ Trịnh Nhị đang giúp  tìm  cho đội xe. Đại Phúc    thú vị, bản   lăn lộn trong giới tam giáo cửu lưu, nếu   đội xe,   chừng thật sự  thể tạo dựng  tiền đồ.
 
Người  ba  gặp  Thường đương gia  g.i.ế.c , vẫn mang theo đám   đào tẩu , cũng là kẻ  nghĩa khí.
 
Cố Vân Đông khá xem trọng , hơn nữa để   tìm Vạn Tiểu Tráng, cũng là để   tra xét lai lịch của Đại Phúc, nếu   vấn đề gì thì  .
 
Đại Phúc kỳ thực vẫn    theo Cố Vân Đông, nhưng nghĩ  bọn họ chỉ bèo nước gặp ,   dựa  cái gì mà mang theo , một kẻ  vẻ là gánh nặng? Bởi  há miệng, do dự một chút vẫn gật đầu.
 
“Được,  ,    phu nhân.”
 
Cố Vân Đông thấy  sắp đến lượt, dứt khoát theo dòng   khỏi thành,  đó bảo Thiệu Văn đ.á.n.h xe ngựa sang một bên.
 
Nàng từ ngăn tủ  xe ngựa lấy giấy bút mực ,  ngay  mặt Đại Phúc.
 
Viết xong nhét  phong thư dán , lúc  mới đưa cho Đại Phúc: “Bức thư  ngươi mang theo, đừng  mất. Ta ở đây  hai mươi lượng bạc, ngươi mang theo  lộ phí. Chắc là đủ để ngươi về Lạc Châu phủ chứ?”
 
Đại Phúc cũng  khách khí, trực tiếp nhận lấy, liên tục gật đầu: “Đủ đủ, chắc chắn đủ .”
 
“Vậy thì , thời gian  còn sớm. Ngươi cũng lên đường , chúng  cũng   .”
 
Cố Vân Đông trở  xe ngựa, Đại Phúc  tại chỗ, ngơ ngác  bọn họ rời .
 
Thế nhưng xe ngựa   vài bước,   lập tức đuổi theo: “Khoan , phu nhân, ngài còn   cho    phận của ngài.”