Hộ viện   đầu: “Lão phu nhân.”
 
Hắn còn   gì đó, vị lão phu nhân   lắc đầu: “Mưa sắp lớn , đừng để vị phu nhân  mắc mưa.”
 
Chủ nhà  lên tiếng, hộ viện  cuối cùng   gì nữa, nghiêng , để Cố Vân Đông đám   . Chỉ là hai tròng mắt vẫn đầy đề phòng, thậm chí còn căng thẳng hơn lúc đầu.
 
Cố Vân Đông  cửa, liếc mắt liền thấy cả gia đình ở phía bên trái miếu.
 
Cả nhà  đúng là  già  trẻ, lão phu nhân  mới  chuyện khẽ gật đầu với họ, bên cạnh bà còn  ba đứa trẻ, một nam hài chừng mười mấy tuổi, hai nữ hài trạc bốn năm tuổi, nửa   nép sát  lão phu nhân.
 
Còn  hai cặp phu thê trông còn trẻ, còn  hẳn là hạ nhân nhà họ.
 
Bọn họ  Cố Vân Đông với ánh mắt cũng  chút căng thẳng.
 
Cố Vân Đông cũng   gì, bốn   đến một góc khác của miếu hoang, hai bên cách  chừng hơn mười thước.
 
Bọn họ bên   mới  xuống, bên ngoài liền truyền đến tiếng mưa rơi ‘ào ào’.
 
Hồng Diệp thở phào nhẹ nhõm: “May mà  kịp.” Bằng  là ướt như chuột lột .
 
Tiết trời  tuy  ấm lên, nhưng mưa xuống, gió thổi qua, vẫn lạnh buốt.
 
Thiệu Võ lúc   cửa  nhặt ít cành khô que củi, lúc   nhóm lên đống lửa.
 
Hồng Diệp từ trong bọc lấy  thịt xiên, rau củ và bánh màn thầu  chuẩn  sẵn,  lấy bột gia vị , trực tiếp đặt lên lửa nướng.
 
Chờ nướng gần chín,  phết chút dầu, rắc thêm gia vị, ‘xèo’ một tiếng, mùi thơm nháy mắt lan tỏa khắp gian miếu thờ.
 
Cả gia đình đối diện lập tức dời tầm mắt qua, mấy đứa trẻ càng  sức nuốt nước bọt.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3306-chuyen-cua-thieu-vo.html.]
 
Đối lập với nhà   ngoài chỉ định nấu chút cháo cho qua bữa, món thịt nướng BBQ của Cố Vân Đông thơm đến mức    rớt cả lưỡi.
 
Cố Vân Đông  chú ý đến họ, duỗi tay nhận lấy xiên thịt ba chỉ Hồng Diệp đưa qua, rũ mắt hỏi Thiệu Văn: “Dạo  đoạn đường   yên  ? Kẻ  ở  ?”
 
Tay Thiệu Văn khựng , : “Nơi    khỏi Lạc Châu phủ, bên gia chúng  cũng  nhận  tin tức cụ thể.” Nếu thật sự  yên , gia khẳng định sẽ tăng thêm nhân thủ bảo vệ phu nhân.
 
Thiệu Võ : “Để  qua hỏi thăm bọn họ xem.” Hắn chỉ chỉ về phía gia đình đối diện.
 
Chỉ là  đợi   động tác, Hồng Diệp  nhét xiên thịt trong tay   tay , : “Ngươi đường đường nam nhân, bọn họ đang đề phòng ngươi đó. Ta qua hỏi, bảo đảm hiệu quả hơn ngươi.”
 
Cố Vân Đông gật gật đầu, Hồng Diệp liền cầm mấy xiên thịt nướng,  về phía đối diện.
 
Vừa thấy nàng  tới, hộ viện  lập tức  căng thẳng chắn đằng .
 
Cũng   Hồng Diệp  gì, tóm  mấy xiên thịt nướng đưa , nàng và vị lão thái thái   trò chuyện  với .
 
Cố Vân Đông  hai mắt,  : “Xem  mang Hồng Diệp theo đúng là  sai.”
 
Thiệu Võ lầm bầm một tiếng: “Cũng chỉ  cái mồm mép lanh lợi.”
 
Cố Vân Đông liếc xéo  một cái: “Ngươi dạo   vẻ  ý kiến với Hồng Diệp nhỉ.”
 
“Không .” Thiệu Võ lập tức lắc đầu: “Ta chỉ là cảm thấy nàng  một chút quyền cước công phu cũng  , lỡ gặp nguy hiểm, ngay cả năng lực tự bảo vệ  cũng , huống hồ là bảo vệ phu nhân.”
 
Cố Vân Đông nhíu mày, Thiệu Văn thấy thế, xen  một câu: “Phu nhân,  đừng để ý đến ,  chỉ là lo lắng Hồng Diệp sẽ  thương thôi.”
 
Cố Vân Đông: “…” Nàng    bỏ lỡ cái gì ?