Cố Vân Đông tự nhiên vô cùng hoan nghênh, bản  nàng vẫn luôn bận rộn chuyện xưởng bên ngoài.
 
Đặc biệt là từ khi Đoạn Khiêm , Cố Vân Đông thỉnh thoảng cũng  để mắt đến tình hình xưởng của Đoạn gia, càng thêm bận rộn.
 
Hậu viện huyện nha  nay đều do Thích ma ma  nàng quản lý, đừng  hậu viện nhà họ ít , nhưng việc vặt cũng  ít. Nha  hạ nhân  dạy dỗ, nhân tình lui tới  ghi nhớ, tiền bạc thu chi  cân đối.
 
Không chỉ , bà còn  chăm sóc Trì Trì.
 
Thích ma ma dù  tuổi cũng  cao,  đôi khi lực bất tòng tâm, vẻ mệt mỏi cũng thấy rõ.
 
Có Thiệu Âm, Thích ma ma lập tức nhẹ gánh   nhiều.
 
Thiệu Âm năm đó cũng là đích nữ của Hoài Âm Hầu phủ, càng là kinh thành  nhất tài nữ, thủ đoạn  học thức đều  đủ. Mà thê tử của Trịnh Nhị là Đường thị cũng   tài văn chương, hai  thế mà   hợp chuyện.
 
Vừa lúc, phu tử vỡ lòng cho Tống Nham vẫn  tìm   thích hợp, liền tạm thời để Thiệu Âm dạy bọn trẻ.
 
Trịnh Nhị ở cùng tức phụ mấy ngày, thấy nàng  , tâm trạng  , liền bắt đầu chạy  ngoài.
 
Gã  cũng là kẻ  chịu  yên, chỉ trong hai ba ngày  đem  bộ Tĩnh Bình huyện chỗ nào  đồ ăn ngon, chỗ nào vui chơi đều dò la rõ ràng.
 
Sau đó còn chạy đến Cố gia xưởng và Đoạn gia xưởng,  là  tham quan.
 
Đi xong, còn  chạy  núi sâu.
 
Cố Vân Đông cảm thấy gã  chắc là nhàm chán quá, bên     bằng hữu, cũng  thể cùng tiểu thúc của nàng bàn chuyện  ăn,    rảnh rỗi, đầu óc bắt đầu mụ mẫm.
 
Nàng dứt khoát xách  đến thẳng Cố Ký: “Ngươi nếu thật sự   gì , thì giúp  coi tiệm,  lúc cửa hàng  đang thiếu .”
 
Vốn dĩ Cố Ký là do Trình Tiểu Tùng và Vương Thải quản lý, nhưng   lúc Đoạn Khiêm trở về, Cố Vân Đông  để họ  theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3292-thu-hoi-am-cua-co-dai-giang.html.]
 
Bọn họ nếu  tính toán thành , thì cũng nên về  mắt cha  Trình gia.
 
Ban đầu Trình Tiểu Tùng kế hoạch đón cha  đến Tĩnh Bình huyện, nhưng hiện tại biên cảnh  an  lắm, ý định  đành  hoãn .
 
 chuyện thành    thể kéo dài mãi,  lúc, Đoạn Khiêm đưa đám tiểu nhị về Tuyên Hòa phủ, tuy   qua Đại Cốc thôn, nhưng  cách cũng  xa.
 
Chỉ cần hai  họ xe ngựa gọn nhẹ  đường vòng một chút, đến Đại Cốc thôn  mắt cha  xong, vẫn  thể đuổi kịp đoàn xe.
 
Hai   đều thông minh, Cố Vân Đông cũng  để họ  ngoài mở mang tầm mắt, tương lai cũng  thể phát triển  hơn.
 
Chỉ là họ  , Cố Ký liền thiếu nhân thủ.
 
Có điều hiện giờ Cố Ký cũng   buôn bán gì nhiều, trọng điểm của rượu trái cây vốn dĩ là các phủ thành khác, bên  thỉnh thoảng sẽ  thương hộ đến bàn chuyện tiêu thụ. Bây giờ thương hộ cũng ít ,   còn mấy  chạy đến các thành trấn biên cảnh nữa.
 
Ngược , một vài phu nhân bản địa, cùng với một bộ phận học sinh mấy tháng nay   thích rượu trái cây của Cố Ký. Bởi  việc buôn bán tuy ảm đạm, nhưng cũng  từng gián đoạn.
 
Trịnh Nhị nếu   việc gì,  thì  coi tiệm, miễn cho  chạy lung tung.
 
Trịnh Nhị  tỏ   hứng thú, rượu trái cây    uống qua, đối với loại  tửu lượng   như , quả thực  hợp khẩu vị.
 
“Được,    cô bán rượu trái cây, coi như là chi phí ăn ở của vợ chồng  tại huyện nha.”
 
Cố Vân Đông “ha hả”  lạnh: “Ngươi bán  hàng  hẵng .”
 
Nàng ném Trịnh Nhị ở cửa hàng   quản nữa,     doanh   tăng lên, Cố Vân Đông còn  chút kinh ngạc.  nghĩ đến tính cách cùng năng lực giao tiếp của Trịnh Nhị,  cảm thấy, hẳn là cũng  trong dự đoán.
 
Mà thư hồi âm của Cố Đại Giang, cuối cùng cũng  đưa đến tay Cố Vân Đông.
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ