Một lúc lâu , rốt cuộc nó cũng lấy   một chùm chìa khóa từ chân giường.
 
Trì Trì bò dậy, lau mồ hôi, nghiêm mặt : “Được ,   đây .”
 
Cố Vân Đông xoay ,  bộ dạng thần bí cầm chìa khóa của nó mà buồn   thôi.
 
Cũng chỉ  nó mới nghĩ chỗ  giấu chìa khóa là thiên hạ vô địch, bí ẩn vô cùng, kỳ thực ai cũng .
 
Căn phòng  mỗi ngày đều  nha  quét tước, một chùm chìa khóa như  đặt ở chân giường, nha  quét dọn    mù,   thể  thấy?
 
Hơn nữa  nào nó cũng dắt   phòng  mới bảo    , chẳng hề để ý xem  ai  trộm  .
 
Tội nghiệp thằng bé, kho báu của nó  khi    dọn sạch mà nó cũng  .
 
Trì Trì đưa chìa khóa cho Cố Vân Đông, nhờ nàng giúp mở rương,  đó đem những món quà vốn  trong rương .
 
Tiểu gia hỏa cũng   những thứ  thể đè bên , dễ  hỏng, cho nên mỗi   quà mới về, nó đều  sắp xếp  một .
 
Chờ đến khi tất cả đồ vật đều  bày  giường, Trì Trì liền bắt đầu trầm tư,  đó chọn một cái hộp gỗ lớn nhất đựng một món duy nhất đặt ở  cùng, tiếp đó  lấy những bọc giấy nhỏ hơn chồng lên.
 
Đôi tay nhỏ bận rộn  ngừng, từng bước từng bước vô cùng trật tự.
 
Biểu cảm cũng nghiêm túc vô cùng, phảng phất như đang  một việc gì đó vô cùng thần thánh,   lơ  mấy  khác trong phòng.
 
Cho đến khi…
 
“Đây là cái gì?” Cố Vân Đông cau mày, đột nhiên bước tới, cầm lấy một vật dài  bọc lụa đỏ  giường, nhíu mày kỳ quái hỏi.
 
Đồ của Trì Trì, Cố Vân Đông đều  rõ, nhưng thứ , nàng chắc chắn đây là  đầu tiên  thấy.
 
Nàng sờ sờ miếng vải lụa đỏ, là hàng thượng đẳng,   gia đình giàu  bình thường  thể dùng nổi, ít nhất, Tĩnh Bình huyện hẳn là  .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3289-thoi-vang-ky-la.html.]
Mà cái rương lễ vật  mặt Trì Trì, đều là quà sinh nhật   do những   quan hệ  ở Tĩnh Bình huyện tặng.
 
Cố Vân Đông cau mày, mở miếng lụa đỏ , để lộ vật thể hình dài màu vàng kim bên trong.
 
Ngay  đó, nàng đột nhiên trợn to hai mắt, ngước mắt  về phía Thiệu Thanh Viễn.
 
Người  cũng nhíu mày,  xuống bên cạnh Trì Trì, hỏi: “Trì Trì, con  cho cha  , thứ  là ai cho con?”
 
Thỏi vàng? Lại   trực tiếp tặng thỏi vàng?
 
Sinh nhật một đứa trẻ hai tuổi mà  tặng thỏi vàng nặng trịch thế ,  còn tặng lúc bọn họ  .
 
Chẳng lẽ  kẻ nào  hối lộ vợ chồng họ, nhưng  tìm  cửa, nên mới nhắm  Trì Trì?
 
Nghĩ đến đây, sắc mặt hai vợ chồng liền trở nên khó coi.
 
Thích ma ma cũng giật : “Thỏi, thỏi vàng   cũng  từng thấy qua.”
 
Tiểu thiếu gia nhận quà, bà đều  bên cạnh quan sát,  dám lơ là một giây, cho nên ai tặng cái gì, bà đều nắm rõ trong lòng.
 
Hơn nữa lão gia phu nhân   rõ, tiểu thiếu gia tuổi còn nhỏ, trừ   cận, quà của  khác tuyệt đối  nhận.
 
Thỏi vàng  xuất hiện thật quá kỳ quặc.
 
Trì Trì  vẻ mặt mờ mịt, dạo  nó nhận quá nhiều quà, thỏi vàng   thể nhớ  là ai tặng.
 
Cố Vân Đông xoa đầu nó: “Không ,  vội, từ từ nghĩ, nhớ  thì  cho cha .”
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Trì Trì chộp lấy hai thỏi vàng, nghiêng đầu,   cha ,    Thích ma ma, cuối cùng  sang Tống Nham.
 
Sau đó, tầm mắt nó lướt một vòng qua những món quà trong rương,  dừng  ở bức tượng gỗ nhỏ mà Cố Đại Giang tặng nó.