Không chỉ Trì Trì, mà Tống Nham cũng ôm một đống,  tay Thích ma ma cũng cầm  ít.
 
Hắn nghi hoặc cầm lấy một miếng ngọc bội trong đó, hỏi: “Đây là cái gì? Ngươi   nhiều đồ ?”
 
“Bà nội cho, còn  sư thúc tổ nữa.” Nhắc đến chuyện , khuôn mặt nhỏ nhắn của Trì Trì hưng phấn đến đỏ bừng: “Quà gặp mặt, quà sinh nhật.”
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Trì Trì là tiểu bối nhỏ nhất,  ở độ tuổi đáng yêu như .
 
Thiệu Âm  thấy đứa cháu bảo bối  lâu  gặp,   vui mừng đến mức hận  thể đem hết  thứ   cho nó?
 
Bọn họ đến muộn, nhưng Bạch Hàng và Thiệu Âm vẫn sớm chuẩn  quà sinh nhật cho nó, gặp mặt  cho thêm.
 
Giống như Vưu Lễ và các vị sư thúc tổ khác thì cho quà gặp mặt, đều là những vật nhỏ, cũng coi như là tấm lòng của bậc trưởng bối.
 
Bởi  Trì Trì theo Thiệu Âm  gặp một vòng, trong tay liền  thêm cả đống đồ.
 
Tống Nham  cùng Trì Trì, những  khác thấy đứa trẻ nhỏ nhắn, tự nhiên cũng cho đồ. Tuy  nhiều và quý giá bằng của Trì Trì, nhưng cũng  tiểu gia hỏa vui vẻ đến ngượng ngùng.
 
Trì Trì nhận quà, tay cầm  xuể, liền vội vàng ôm về phòng cất.
 
Ai ngờ đồ nhiều quá, nó   tự  cầm, ôm cả đống , kết quả che mất tầm , suýt nữa thì đụng trúng Trịnh Nhị.
 
“Quà sinh nhật?” Trịnh Nhị sửng sốt, ngay  đó đột nhiên vỗ trán : “ đúng đúng,  suýt nữa quên mất chuyện . Ta cũng chuẩn  quà sinh nhật cho con,  chỉ , còn  thúc con, thúc công, và Khiếu Khiếu cữu cữu của con, đều nhờ  mang đến cho con. Con chờ chút,   lấy cho con ngay.”
 
Trịnh Nhị  xong, liền chạy biến.
 
Trì Trì nghiêng đầu, Trịnh Nhị  một  nhiều quá, tiểu gia hỏa còn  kịp tiêu hóa, đặc biệt là cái gì mà "thúc thúc công",   nào tên  ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3288-kho-bau-cua-tri-tri.html.]
 
Tiểu gia hỏa nghi hoặc ngẩng đầu,  lúc  thấy Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông đang nắm tay  tới.
 
Trì Trì mắt sáng lên: “Cha , bà nội cho.”
 
Cố Vân Đông nãy giờ đều  thấy, nàng xách hai cái hộp che khuất tầm mắt nó lên: “Đi, mang về kho báu của con cất  , đừng để ngã.”
 
“Dạ.” Đồ trong lòng bớt , nó  thể rảnh  một tay, liền nắm lấy ngón tay Cố Vân Đông, tung tăng  về phòng .
 
Trì Trì  một cái tủ lớn, bên trong chia  mấy tầng, mỗi tầng  đặt các loại rương, trong rương chứa  bộ đều là đồ  khác tặng nó.
 
Đứa trẻ  tuy nhỏ, nhưng nhận quà đúng là nhận đến mỏi tay.
 
Bên kinh thành, bên Tuyên Hòa phủ, bên Linh Châu phủ,  cả Vạn Khánh phủ, vợ chồng họ đều   nhân bằng hữu ở đó, mà quan hệ còn  .
 
Mỗi dịp lễ Tết, họ đều gửi đồ qua, trong đó luôn  đủ loại đồ chơi mới lạ thú vị cho Trì Trì.
 
Tiểu gia hỏa quý lắm, ngay cả bức thư nhà của Khiếu Khiếu,  còn    chữ, chỉ cầm giấy ấn đầy dấu tay lên, trông như dấu vết hiện trường vụ án, nó cũng gấp gọn gàng cất  một cái hộp.
 
Vào phòng, Trì Trì bảo Cố Vân Đông giúp mở cái tủ kho báu của  , lấy cái rương ở tầng giữa xuống.
 
Ngay  đó, Trì Trì liền  với mấy  trong phòng: “Mọi   mặt  chỗ khác .”
 
Cố Vân Đông bất đắc dĩ nhún vai, cùng Thiệu Thanh Viễn, Thích ma ma và Tống Nham ngoan ngoãn xoay .
 
Trì Trì hài lòng, quỳ rạp  đất, chổng m.ô.n.g sờ tới sờ lui  gầm giường.