Cố Vân Đông thầm nghĩ, Đoạn Khiêm mà trở về, Đoạn gia e rằng sẽ nổi lên một hồi sóng to gió lớn.
 
Lưu thị và Chu Dân   đưa , sự chú ý của Cố Vân Đông  một  nữa rơi  năm  đang quỳ  mặt.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Năm  thấy nàng xử trí Chu Dân sấm rền gió cuốn như , ai nấy đều sợ đến mức sắc mặt trắng bệch.
 
Cố Vân Đông suy tư giây lát  mới cất tiếng hỏi: “Chuyện  , các ngươi   sai ?”
 
“Biết , chúng con  sai , thưa quận chúa.”
 
Cố Vân Đông gật đầu: “Biết sai là . Nể tình các ngươi   ngoài lung tung bôi nhọ thanh danh của ,   thể  so đo chuyện đó. , các ngươi cố tình 'phóng thủy' (nhường) trong trận đấu,  chỉ sỉ nhục tuyển thủ của xưởng Cố gia, mà còn lãng phí bao nhiêu công sức của chúng , gây  tổn thất  thể lường hết.”
 
Năm    thấy hai chữ "tổn thất", trong lòng liền run lên.
 
Quả nhiên, Cố Vân Đông  tiếp: “Trận đấu  ,  sẽ sắp xếp , tổ chức một trận khác.  mấy  các ngươi sẽ   tham gia nữa. Các ngươi  ý kiến gì ?”
 
“Không,   ạ.”
 
“Còn nữa, các ngươi  bồi thường cho việc   . Tiền bạc dư dả thì các ngươi cũng  ,  cũng   dồn các ngươi  đường cùng, cho nên, phạt các ngươi một tháng tiền công. Có ý kiến gì ?”
 
Một tháng tiền công??
 
Năm   , sững sờ.
 
“Đương nhiên, nếu các ngươi  bằng lòng,  cũng hết cách, xưởng chỉ đành tuyển  mới thôi.”
 
“Bằng lòng, bằng lòng! Đừng  một tháng, hai tháng chúng con cũng chịu.” Chỉ cần   sa thải, họ nguyện ý  phạt tiền, nguyện ý  công việc nặng nhọc mệt mỏi nhất.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3250-xu-phat-nam-nguoi.html.]
Cố Vân Đông gật đầu,  sang hỏi Mục A Thu: “Không  ý của Mục quản sự thế nào?”
 
Mục A Thu hành lễ: “Rất  ạ. Cố chủ nhân nhân hậu, vẫn nguyện ý cho họ một cơ hội, tin rằng   họ sẽ  trân trọng.”
 
Lần  cũng là do bà sơ suất, mới gây  lỗ hổng lớn như . Sau  bà sẽ càng thêm cẩn thận, tuyệt đối  để xưởng xảy  chuyện tương tự.
 
Cố Vân Đông thấy sự việc  xử lý gần xong, lúc  mới  dậy: “Vậy cứ quyết định thế . Thời gian cũng  còn sớm,   chắc đang chờ bên ngoài, chúng   ngoài thôi.”
 
Nàng dẫn đầu  cửa, những  khác cũng vội vàng lục tục  theo.
 
Quả nhiên,   ăn trưa xong  tụ tập đầy đủ ở cổng lớn của xưởng, chờ đợi trận đấu buổi chiều.
 
Họ cũng đang bàn tán sôi nổi về trận đấu buổi sáng, ai cũng cảm thấy xem   ghiền, mong chờ một trận kịch tính  buổi chiều.
 
Trì Trì và Tống Nham cũng  Thích ma ma dắt  ăn, đang chơi đùa cùng mấy cô nương và trẻ con trạc tuổi Tạ Chi.
 
Thấy Cố Vân Đông  , Trì Trì lập tức bỏ rơi tỷ tỷ xinh  đang chơi ném cầu với , lon ton chạy tới ôm đùi Cố Vân Đông: “Nương, con  ngoan ngoãn ăn cơm.”
 
“Nương .” Cố Vân Đông xoa đầu  bé: “Con  chơi với ca ca Tống Nham bọn họ  , nương  với   vài câu, lát nữa sẽ đưa con về nhà, chịu ?”
 
“…Dạ,   .” Thực   bé   về, còn  chơi tiếp.
 
  là một bảo bảo hiểu chuyện, mẫu   về,  đành miễn cưỡng  cùng mẫu  .
 
Haizz, Trì Trì thở dài một , chạy  chơi.  đám thôn dân xung quanh   lời Cố Vân Đông thì    ngơ ngác.
 
Cố chủ nhân   gì? Có  họ  nhầm ? Cái gì gọi là lát nữa đưa tiểu công tử về? , nhưng chẳng  buổi chiều còn trận đối kháng ? Quận chúa  xem ?