Rốt cuộc, lúc đó phủ nha vốn đang loạn,  thêm mấy hạ nhân xa lạ, Cố Vân Đông cũng  yên tâm, nên dứt khoát bảo đừng cho  đến nữa.
 
Ngô mụ mụ hành lễ, đối mặt với Cố Vân Đông, bà  vài phần khẩn trương, nhất là khi thấy Cố Vân Đông  nhíu mày.
 
Bà còn  kịp mở lời,  vội phúc  thêm một  nữa.
 
Cố Vân Đông phản ứng ,  chút dở  dở : “Ngô mụ mụ  cần căng thẳng như ,   ăn thịt ,  với phu nhân nhà các ngươi cũng  là bằng hữu,  gì cứ  thẳng.”
 
Ngô mụ mụ vội vàng gật đầu: “Thiệu phu nhân, là thế , đại nhân phái mấy  chúng  đến đây, là  đón phu nhân nhà   khỏi phủ.”
 
“Ra khỏi phủ?” Cố Vân Đông kinh ngạc, ngay  đó  chút  vui: “A Quân hiện giờ còn  đủ ba tháng,  nên   xóc nảy. Các ngươi đón nàng  , chẳng  là uổng phí công điều dưỡng mấy ngày nay ? Ôn đại nhân chẳng lẽ  lo lắng  đường xảy  chuyện gì bất trắc ?”
 
Ngô mụ mụ hoảng sợ, vội vàng giải thích: “Thiệu phu nhân hiểu lầm , chúng    ý định đón phu nhân về Vân Cảnh huyện. Ý của đại nhân là, tìm một tiểu viện yên tĩnh gần phủ nha, để phu nhân tạm thời ở đó. Đợi đến khi đủ ba tháng, thai tượng  định , mới lên đường từ từ trở về.”
 
Cố Vân Đông sững sờ: “Tại   tìm một tiểu viện bên ngoài? Ở trong phủ nha  ,  an .”
 
Ngô mụ mụ nhất thời  chút khó xử, cũng   nên đáp lời thế nào cho .
 
Cố Vân Đông nhíu mày, Thiệu Văn  phía   đột nhiên ho nhẹ một tiếng.
 
Sự ám chỉ rõ ràng như , khiến Cố Vân Đông  nhịn   đầu liếc   một cái.
 
Nàng đè nén nghi hoặc trong lòng,  với Thu thẩm: “Thẩm đưa Ngô mụ mụ bọn họ đến gặp Ôn phu nhân  ,  lát nữa sẽ qua. Có gì thì lát nữa hẵng .”
 
“Vâng ạ.” Thu thẩm đáp, “Ngô mụ mụ, mời  bên .”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3223-rot-cuoc-cung-noi-ra.html.]
Ngô mụ mụ thở phào nhẹ nhõm, vội dẫn theo vị phụ nhân còn  vội vã rời . Hai hộ vệ còn   tiện  nội viện, liền  chờ bên ngoài.
 
Thấy    , Cố Vân Đông lúc  mới  sang bên cạnh vài bước, liếc xéo Thiệu Văn: “Nói , ngươi  chuyện gì?”
 
“Khụ, phu nhân, hai ngày nữa... là đến kỳ thi đấu thể lực của xưởng chúng  .”
 
Cố Vân Đông đột ngột dừng bước: “Đến lúc  ?”
 
Thiệu Văn thận trọng gật đầu: “Vâng ạ.” Nói  , rốt cuộc cũng   !!
 
Trời mới  mấy ngày nay câu    bao  lên đến miệng,      gắng gượng nuốt trở .
 
Kỳ thực   cũng   nhắc, nhưng phu nhân cứ bận bận rộn rộn trong phủ nha,  cái vẻ như  định cư luôn ở đây,   ý định về Tĩnh Bình huyện, thật sự khiến Thiệu Văn  mà kinh hãi.
 
Không về nữa,     ăn  với gia chủ đây.
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Bọn họ  ở đây mười mấy ngày ,  về nữa,  khác sẽ tưởng tình cảm của gia chủ và phu nhân  biến.
 
May mắn, Ôn đại nhân kịp thời phái  tới,   cuối cùng cũng tìm  cơ hội để mở lời.
 
“Phu nhân, Ôn phu nhân mới  thai  một tháng rưỡi, cách lúc  thể  ngoài về Vân Cảnh huyện còn một thời gian dài. Phu nhân ở Tĩnh Bình huyện còn  việc, tất nhiên  thể lưu  phủ nha mấy tháng trời. Chắc hẳn Ôn đại nhân cũng  điều , cho nên đợi Ôn phu nhân  định một chút, liền phái Ngô mụ mụ bọn họ đến, dọn  ngoài phủ nha ở.”
 
Nói cho cùng, Ôn phu nhân ở  trong phủ quả thực  thỏa đáng. Cố Vân Đông còn ở phủ nha thì  , trong phủ còn  nữ chủ nhân,  nàng quản lý hậu viện, cũng  xảy  chuyện gì.
 
 một khi Cố Vân Đông  , phủ nha  sẽ   nữ chủ nhân. Ôn phu nhân mà tiếp tục ở , tất sẽ    đàm tiếu. Tin đồn truyền , đối với Ôn phu nhân và Cố lão gia đều  .