Tề Đình khựng ,  Cố gia tỷ tỷ  vòng về vấn đề ?
 
Cậu  dứt khoát gật đầu: “Biết chứ, ông nội còn  Cố gia tỷ tỷ và Thiệu đại nhân đều ở đây, bảo  đến tìm hai , nhờ hai  giúp đỡ.”
 
A Dư   nổi nữa: “Thiếu gia, rõ ràng là ngài trốn hôn sự mới đến đây mà.”
 
Lời   , tất cả   trong phòng lập tức  đầu  A Dư. Tề Đình tức  hộc máu: “Ai cho ngươi  mấy lời ?”
 
Cố Vân Đông liếc xéo   một cái, chặn tầm mắt của Tề Đình, hỏi A Dư: “Ngươi  thật cho  , kể rõ ràng từ đầu đến cuối.”
 
A Dư rụt cổ . So với thiếu gia nhà , kỳ thực    càng kính sợ Cố Vân Đông hơn.
 
Nguyên nhân là vì năm đó Cố Đại Giang  nhập học Thiên Hải thư viện, đối mặt với thử thách của Tề Sơn trưởng và sự  khó của Tề Đình, những câu trả lời  thong dong  xuất sắc   sớm truyền khắp thư viện. Trong đó, vai trò của Cố Vân Đông càng    truyền miệng.
 
Mà  là gã sai vặt của Tề Đình, A Dư càng rõ chuyện  hơn ai hết. Chưa kể  đó là hàng loạt sự tích của Cố Vân Đông, từ một nông nữ từng bước trở thành Vĩnh Gia quận chúa  Hoàng thượng coi trọng như hiện nay, khiến   vô cùng nể phục, vô cùng kính nể.
 
Quan trọng nhất là, lão thái gia  dặn, nếu gặp Vĩnh Gia quận chúa, cứ  thật thì hơn.
 
Cho nên,  Cố Vân Đông hỏi bằng ánh mắt và ngữ điệu như , A Dư chỉ đành xin  thiếu gia,   gần như theo phản xạ mà  thẳng , : “Lão phu nhân và phu nhân  thiếu gia  đến tuổi, nên tính chuyện hôn sự. Mấy ngày nay vẫn luôn xem xét cô nương các nhà, riêng bức họa cũng   mấy chục tấm gửi đến thư phòng thiếu gia.  thiếu gia  vui,    thành  sớm như , một bức họa cũng  thèm xem. Nghe  biên ải hai nước quan hệ căng thẳng,  là con dân Đại Tấn, ngài   góp một phần sức, nên  tới đây.”
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3218-su-that-ve-chuyen-di-tron-hon.html.]
Cố Vân Đông nhướng mày, nghiêng đầu  Tề Đình.
 
Cũng , tuy gương mặt còn non nớt, nhưng vóc dáng khí độ cũng  tệ. Ở thời đại , quả thực  đến tuổi cưới vợ.
 
“Vì  ngươi   thành ?”
 
Tề Đình thấy  chuyện   phanh phui, cũng chẳng còn gì để giấu, đành buông xuôi: “Ta mới mười sáu tuổi, một  tự tại  bao, cưới vợ sinh con  trách nhiệm nặng nề,  nhiều chuyện sẽ trở nên  bất do kỷ. Thiệu đại nhân chẳng  cũng hơn hai mươi mới thành  ? Ta thấy   . Đến lúc đó, trải sự đời nhiều,  cũng chín chắn, đối với , đối với thê tử và con cái , đều  thể sắp xếp  hơn.”
 
Cố Vân Đông  , lập tức  chút bất ngờ.
 
Không ngờ suy nghĩ của Tề Đình  thoáng đến . Ở thời đại , đại đa    đều đến tuổi là  theo sắp xếp của gia đình, cưới vợ sinh con, nối dõi tông đường. Người nghiêm túc suy nghĩ về hai chữ ‘trách nhiệm’, quả thực là hiếm .
 
Không   xa, chỉ  những nam tử mười lăm mười sáu tuổi thành , cưới thê tử về liền vứt đó, bắt các nàng giặt giũ nấu cơm sinh con, còn  thì tiếp tục  ngoài ăn chơi lêu lổng, cùng bằng hữu du sơn ngoạn thủy,     chút tự giác nào của   chồng,  cha.
 
Tề Đình thật sự  hiếm .
 
“Chỉ là tổ mẫu và mẫu   đều  hiểu  suy nghĩ , nên  đành  chạy . Tổ phụ  chuyện ngược    gì,   đến biên ải, còn  cho  một phong thư. Ông  Thiệu đại nhân và Cố gia tỷ tỷ đang ở Tĩnh Bình huyện, bảo  nếu thật sự  rèn luyện kiến thức,  thể ở bên cạnh Thiệu đại nhân học hỏi.”
 
Như sợ Cố Vân Đông chê , Tề Đình vội : “Cố gia tỷ tỷ,  tuy tuổi còn nhỏ, nhưng năm ngoái cũng  thi đậu cử nhân, ít nhiều vẫn  chút tác dụng.”