Hạ nhân trong phủ   lời, Cố Vân Đông  bắt đầu phân công công việc rõ ràng, giảng giải quy củ minh bạch.
 
Cứ như , chờ đến khi phủ nha   quỹ đạo, thì  qua ba bốn ngày.
 
Tống Thụy Quân   thể xuống giường  , khí sắc của bà cũng ngày càng  hơn.
 
Tiểu Quỳ đỡ bà  ngoài sân phơi nắng,  kể chuyện trong phủ  tấm tắc: “Phu nhân    đó thôi, Vĩnh Gia quận chúa thật sự quá lợi hại. Hạ nhân trong phủ  hễ ai  tâm tư  ngay thẳng, quận chúa đều  thể  thấu. Những kẻ  coi quận chúa  gì đều  xử lý đích đáng. Mới  mấy ngày mà hậu viện    khác hẳn so với hôm chúng  mới tới.”
 
Điểm , Tống Thụy Quân cũng cảm nhận : “Phải đó, nếu    bản lĩnh như quận chúa thì  .” Như , hậu viện huyện nha cũng sẽ   chia  hai phe, đấu đá lẫn .
 
Tống Thụy Quân cảm thấy  nhất định  học hỏi Cố Vân Đông thật nhiều.
 
“Giờ là giờ nào ? Vân Đông sắp tới ?” Mấy ngày nay, Cố Vân Đông đều sẽ qua  chuyện phiếm với bà. Cũng lạ, tuy  phận hai  một trời một vực, nhưng   hợp ý .
 
Tống Thụy Quân nghĩ , nhưng bà   rằng, chỉ cần Cố Vân Đông , nàng  thể trò chuyện hợp ý với bất cứ ai.
 
“Quận chúa  hôm nay   ngoài dạo phố, nếu về muộn thì sẽ  qua nữa.” Tiểu Quỳ .
 
Tống Thụy Quân gật đầu: “Cũng  khó nàng  bận rộn như  mà ngày nào cũng qua thăm . Tiểu Quỳ, ngươi giúp  lấy kim chỉ  đây,   cho Trì Trì cái yếm.”
 
“Vâng, phu nhân.” Nhìn Tống Thụy Quân phấn chấn lên nhiều, Tiểu Quỳ cũng  vui.
 
Lúc , Cố Vân Đông đang định dắt Thiệu Văn  ngoài dạo phố, xem xét tình hình Lạc Châu phủ hiện giờ.
 
Chỉ là  kịp bước  khỏi cổng lớn, bên cạnh liền  thêm một .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3213-ra-ngoai-dao-mot-vong.html.]
 
Cố Vân Đông liếc mắt  , bĩu môi: “Ngươi  theo   gì?”
 
Dễ Tử Lam vươn vai: “Mấy ngày nay thẩm vấn Vương Vô,  cho   bắt lùng sục khắp nơi, bận túi bụi. Giờ mấy con chuột nhắt trốn kỹ cũng bắt  gần hết . Khó khăn lắm mới  nghỉ ngơi, dĩ nhiên là   ngoài  dạo. Vừa , ngươi cũng   ngoài,  chung ,  cũng  thể bảo vệ an  cho ngươi.”
 
Ta cảm ơn ngươi nhé,  cần ngươi bảo vệ chắc?
 
Dễ Tử Lam bắt gặp vẻ mặt khinh thường của nàng,  chút bực bội: “Ngươi  ánh mắt gì thế? Ngươi tưởng   , là Thiệu Thanh Viễn  khi   dặn , bảo  để mắt đến ngươi một chút, đừng để ngươi gặp nguy hiểm.”
 
Cố Vân Đông    nhắc tới Thiệu Thanh Viễn, lập tức   gì nữa. Lại thấy Dễ Tử Lam ăn mặc giản dị như hộ vệ, ngay cả mặt cũng bôi đen  một chút, liền gật đầu: “Được ,  theo .”
 
Dễ Tử Lam  phía , chỉ cảm thấy nhức răng. Còn " theo "? Thật sự coi  là hộ vệ mà sai bảo ?
 
Nghĩ thì nghĩ , Dễ Tử Lam cuối cùng vẫn rảo bước, lẽo đẽo  theo  nàng.
 
Cố Vân Đông    . Tuy hai bên đường vẫn  náo nhiệt lắm, nhưng so với tình hình mấy hôm  nàng thấy,   sự khác biệt  lớn.
 
Nói cho cùng,  Tri phủ đại nhân, các bá tánh cũng   chủ trì,      triều đình ruồng bỏ, tinh thần cũng khác hẳn.
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Nghe  mấy nhà thương hộ vốn  chạy khỏi Lạc Châu phủ,  khi quan sát tình hình, cũng   trở .
 
Mấy gian hàng ven đường  đây đóng cửa im lìm, lúc  cũng  mở cửa buôn bán trở .
 
“Xem  Hoàng thượng chọn Cố đại nhân tới đây nhậm chức tri phủ, quả thực là  chọn đúng .” Dễ Tử Lam phía  cũng đầy cảm xúc lên tiếng.