Cố Vân Đông  xuống mép giường bà,  : “Là   xin  mới đúng, hạ nhân trong phủ   chậm trễ phu nhân.”
 
“Quận chúa quá lời . Là do   chú ý,  thai mà cũng  nhận , còn  màng gì mà lặn lội đến phủ thành. Nếu   Thiệu đại nhân và phu nhân, e rằng ...”
 
Ôn phu nhân là một nữ tử vô cùng khách khí và ôn hòa,  năng cũng nhỏ nhẹ, nhưng  vẻ  cẩn trọng.
 
Cố Vân Đông  mà thấy ái ngại, cũng   cứ quanh quẩn mãi chuyện , liền thuận miệng hỏi: “Nói mới nhớ,  Ôn phu nhân  theo Ôn đại nhân tới phủ thành ? Lịch trình của Ôn đại nhân  gấp gáp, hôm qua tới, e là nay mai   vội vã  về. Gấp gáp như , quá nửa thời gian đều ở  đường, Ôn phu nhân  theo chịu tội   gì?”
 
Ôn phu nhân ngẩn , mặt thoáng vẻ  hổ.
 
Bà  thể , ở huyện nha Vân Cảnh,  chồng bà vì chê nhà  đẻ bà   thế lực,  thêm việc thành  mấy năm   con, nên dạo gần đây luôn tìm cách gây khó dễ cho bà. Phu quân một là  yên tâm, hai là thấy bà buồn bực  vui, nên mới quyết định đưa bà  cùng  ngoài cho khuây khỏa?
 
Rốt cuộc đây cũng là chuyện vặt vãnh trong nhà, bà  thể vạch áo cho  xem lưng, chỉ đành  tránh : “Là tự    theo xem thử. Từ khi phu quân đến Vân Cảnh huyện nhậm chức,  mới tới phủ thành  hai . Sắp tới e là sẽ  bận rộn, nên   nhân cơ hội  đến phủ thành mua sắm ít đồ. Là   hiểu chuyện, khiến quận chúa chê  .”
 
Cố Vân Đông      bà    nhiều. Biết bà  nỗi khổ khó , Cố Vân Đông cũng  hỏi thêm, thuận thế hỏi sang tình hình m.a.n.g t.h.a.i của bà.
 
Nhắc tới chuyện , Ôn phu nhân liền cởi mở hơn nhiều: “Đứa bé  đến   dấu hiệu gì cả. Nghe phu quân , thai  hơn một tháng, mà  dường như cũng   cảm giác chua nghén.   thật sự  vui,  và phu quân thành  nhiều năm, vẫn luôn   con. Chỉ cần nó khỏe mạnh,   khổ cực mệt mỏi thế nào cũng cam tâm tình nguyện.”
 
Cố Vân Đông yên lặng lắng . Nàng cũng là một  , suy nghĩ lúc  con và lúc   con thật sự  khác biệt.
 
“Quận chúa, đây cũng là  đầu của , còn nhiều điều  hiểu. Nếu   gì sai, mong quận chúa  thể chỉ bảo giúp .”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3208-noi-niem-dong-huong.html.]
“Được chứ.  bâyt giờ quan trọng nhất là, ngươi  nghỉ ngơi thật , giữ tâm trạng vui vẻ,   để  chịu ấm ức. Giống như chuyện ngày hôm qua, nếu cảm thấy  ,  lập tức  .”
 
Cố Vân Đông cảm nhận rõ ràng hôm qua bà   Đỗ thị chọc tức, chỉ là ngại đây là phủ nha nên mới đè nén. Cộng thêm việc  thể vốn  khỏe, lúc  mới suýt nữa gây  hậu quả sảy thai.
 
Ôn phu nhân  , lập tức  chút ngượng ngùng.
 
“Vâng,   .” Bà sẽ cố gắng điều chỉnh tâm trạng.
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Vậy ngươi   ăn gì ?”
 
Ôn phu nhân ngẩn , vội : “Ta ăn gì cũng ...”
 
Lời còn  dứt, bắt gặp ánh mắt như  thấu lòng  của Cố Vân Đông, bà liền khựng .
 
Suy nghĩ một lát, bà mới  nhỏ: “Thật    ăn măng khô ở quê nhà, là măng khô ở Phùng Huyện, thuộc Vĩnh Ninh phủ. Không  quận chúa  từng  qua , Phùng Huyện nổi tiếng với măng xuân,  thành măng khô cũng  tươi ngon. Đáng tiếc, nơi  cách Phùng Huyện xa quá, măng mang đến từ  cũng  ăn hết .”
 
Nói , bà  kìm  nuốt nước bọt, xem  là thèm thật.
 
Cố Vân Đông kinh ngạc, Vĩnh Ninh phủ? Ôn phu nhân cũng là  Vĩnh Ninh phủ?
 
Còn là Phùng Huyện? Nơi đó, chẳng  là quê nhà của Thẩm Tư Điềm ?