Cố Vân Đông   thì gật gật đầu. Bên , Thiệu Thanh Viễn   tới cạnh Dễ Tử Lam để hỏi rõ tình hình.
 
Dễ Tử Lam vô cùng tức giận vì suýt nữa để Vương Vô trốn thoát, lúc  đang hằn học đạp mấy cái  ... Bạch Chi Ngôn,  đó khiêu khích Vương Vô: “Ngươi tới cứu ,  giỏi thì cứu ! Xem ngươi  chuyện  , dám đ.â.m  thương  của . Xin  nhé,  đành  trút giận lên chủ tử của ngươi .”
 
Bạch Chi Ngôn  trói chân tay, miệng  nhét giẻ,   đạp cho co quắp cả .
 
Vương Vô giận đến đỏ hoe mắt, thở hồng hộc trừng Dễ Tử Lam, đến mức vết thương  ngừng chảy m.á.u  trán cũng  nứt , hai vệt m.á.u rỉ xuống thái dương, trông vô cùng đáng sợ.
 
 Dễ Tử Lam thấy bộ dạng  của   càng đắc ý: “Tới ,  bản lĩnh thì động thủ .”
 
Cố Vân Đông xoa trán,  ... ấu trĩ thế ??
 
Thiệu Thanh Viễn vốn định mở miệng  gì đó, nhưng thấy bộ dạng  của , lập tức nảy sinh ý  giữ  cách, vờ như  quen .
 
Chàng dứt khoát bước sang bên cạnh vài bước,  với Cố Đại Giang: “Không    mấy hộ vệ  thương ? Con  xem họ thế nào.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
“Ừ, ở trong  đó.”
 
Thiệu Thanh Viễn gật đầu với Cố Vân Đông    trong phòng.
 
Bên trong đều là nam tử, đang xử lý vết thương nên y phục   chỉnh tề, Cố Vân Đông  tiện , đành  ngoài chờ.
 
Trong phòng quả thực  mấy hộ vệ  thương tương đối nghiêm trọng, lúc  hai vị đại phu của Huệ Dân y quán đang băng bó cho họ.
 
Một trong hai vị đại phu là do Dễ Tử Lam gọi tới chờ sẵn ở đây, dù  đ.á.n.h đ.ấ.m cũng khó tránh khỏi thương tổn,  gọi  đến là để  thể trị liệu bất cứ lúc nào.
 
Vị đại phu còn , chính là  mà ban ngày Vạn Tiểu Cao  mời lúc Ôn phu nhân xảy  chuyện.
 
Chẳng qua lúc ông  tới, Thiệu Thanh Viễn  xem bệnh cho Ôn phu nhân,  còn kê đơn thuốc.  Ôn Tấn sợ nửa đêm  xảy  chuyện, lúc đó  tiện  phiền Thiệu Thanh Viễn, thấy đại phu   mời đến, liền giữ ông   phòng khi bất trắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3202-phan-thuong-cua-de-tu-lam.html.]
 
Giờ bên Dễ Tử Lam  mấy hộ vệ  thương, liền mời cả hai ông tới trị liệu.
 
Lúc Thiệu Thanh Viễn  cửa,   thấy Lưu đại phu đang băng bó vết thương cho Chung Kiều.
 
Chung Kiều  hôn mê,    khá nhiều vết thương, may là đều  quá nặng.
 
Thiệu Thanh Viễn qua phụ một tay,  nhanh  xử lý xong tất cả các vết thương.
 
Lúc  thu tay định   ngoài, thì Dễ Tử Lam và Cố Vân Đông  động tĩnh cũng  vặn bước .
 
Dễ Tử Lam hỏi thăm một lượt,  thuộc hạ của  tuy  hai   thương nặng, nhưng  nguy hiểm đến tính mạng, liền thở phào nhẹ nhõm.
 
Ngay  đó, ánh mắt  dừng    Chung Kiều.
 
Hắn  đầu  Cố Đại Giang: “Cố đại nhân, đây là hạ nhân trong phủ ngài  ? Lần  biểu hiện   dũng, cũng may mà  , chúng  mới kịp thời bắt  Vương Vô. Về phần thưởng...”
 
Biểu hiện của Chung Kiều, quả thực đáng  thưởng.
 
Cố Đại Giang đang cân nhắc, thì Chung Kiều bên  tỉnh .
 
Thấy trong phòng  đông  như ,   chút hoang mang, một lúc lâu  mới phản ứng  chuyện gì  xảy , lập tức định  dậy hành lễ.
 
Thiệu Thanh Viễn  ngay cạnh, thấy  thuận tay ngăn : “Đừng dậy, ngươi đang  thương, cần nghỉ ngơi cho .”
 
Chung Kiều mím môi,   về phía Thiệu Thanh Viễn, ngay  đó nhớ   phận của , trong mắt lập tức lóe lên tia sáng.
 
Dễ Tử Lam thấy  tỉnh, bèn hỏi thẳng: “Ngươi tên Chung Kiều? Lần  ngươi xem như  giúp một việc lớn,  thưởng cái gì, cứ việc .”