Cố Vân Đông kinh ngạc, tiểu thúc của nàng cũng đang tới Tây Nam?
 
“Tiểu thúc lên đường khi nào? Đã bao lâu ?”
 
Thu thẩm nhẩm tính một lát: “Cũng ba bốn tháng  ạ.”
 
Thấy Cố Vân Đông  vẻ lo lắng, bà vội  : “Đại tiểu thư  cần lo, nếu là du ngoạn, chắc chắn là  thong thả, lỡ ven đường gặp cảnh ,   chừng còn dừng  ở một thời gian. Hơn nữa nhị lão gia và nhị phu nhân còn mang theo Khiếu Khiếu tiểu thiếu gia  cùng, nên   càng chậm.”
 
“Huống chi, em vợ của Quận vương gia là Trịnh thiếu gia cũng mang phu nhân  cùng nhị lão gia,  đường cũng  thể chăm sóc lẫn .”
 
Cố Vân Đông   gật gù: “Vậy thì  . Chỉ là, tiểu thúc đang yên  ở kinh thành,   đột nhiên nảy ý định  du ngoạn?”
 
Tuy việc  ngoài thu thập chất liệu cũng là bình thường, nhưng sự nghiệp của thúc  ở kinh thành cũng mới khởi sắc  bao lâu, lẽ   nên rời   lúc then chốt .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Nhắc đến chuyện , Thu thẩm  nhịn  thở dài: “Cũng tại chuyện nhà họ Cố. Lão gia  quan tâm đến nhà họ Cố, còn  thể  là hợp tình hợp lý, nhưng nhị lão gia thì...” Bà đem những lời đồn đại vớ vẩn ở kinh thành kể  một lượt.
 
Cố Vân Đông hừ lạnh một tiếng: “Đã cách xa như  ,  ngờ nhà họ Cố vẫn còn ảnh hưởng lớn đến cha  và tiểu thúc như .”
 
Vì nhà họ Cố, cha nàng  đến phủ Lạc Châu nhậm chức, tiểu thúc cũng   ngoài du ngoạn.
 
Cả nhà  đúng thật là âm hồn  tan. May mà lúc  nàng quyết định nhập hộ tịch ở phủ Tuyên Hòa, nếu mà  về quê cũ, chắc bực bội đến c.h.ế.t, cả đời đừng mong  ngày lành.
 
Giờ Triệu thị bệnh nặng sắp mất, cái  thể  của Cố lão đầu, e là cũng chẳng trụ  bao lâu.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3185-chi-mong-dung-toi-day.html.]
Nghĩ đến đây, Cố Vân Đông  thấy nhẹ nhõm  nhiều.
 
“Ta sẽ cho  để ý những ai tới phủ Lạc Châu, nếu tiểu thúc đến, cũng  thể  kịp thời.”
 
Ngừng một chút, nàng  thấp giọng: “Chỉ mong họ   tin tức bên ,  thể đổi lộ trình, đừng tới đây.”
 
Thu thẩm ngẩn , vỗ tay một cái: “ thế thật! Vẫn là  nên tới thì hơn, phủ Lạc Châu  thật sự   loạn. Đại tiểu thư   đó thôi, mấy hôm  khi chúng    thành, còn gặp  mấy toán cướp to gan lớn mật,  nhân lúc biên cảnh hỗn loạn mà đ.á.n.h chủ ý  chúng .”
 
Cố Vân Đông   lập tức lo lắng: “Mọi  gặp cướp? Mà còn mấy toán lận? Vậy  ai  thương ? Cha    chứ? Ban nãy   chuyện với ông, ông cũng  hề nhắc tới. Ta  ngay mà, ông lúc nào cũng chỉ  chuyện , giấu chuyện .”
 
“Không ,   ạ. May mà lão gia mang theo nhân thủ, còn  hộ vệ của Quận vương gia, đám cướp đó  xử lý nhanh gọn.” Thu thẩm vội xua tay trấn an nàng: “Bên cạnh lão gia  Tiểu Cao, Tiểu Tráng mà, họ  rời lão gia nửa bước.”
 
Cố Vân Đông thở phào, nhưng ngay  đó mày khẽ nhíu , nàng cứ cảm thấy đám cướp  xuất hiện thật kỳ quặc.
 
Cha nàng mang theo nhiều nhân thủ như   suốt đường,   gì khác, chỉ riêng việc  đông thế mạnh  đủ khiến kẻ khác  dám dễ dàng  tay. Vợ chồng nàng  từ huyện Tĩnh Bình tới đây   an ,  lý nào cha nàng  gặp  mấy toán cướp.
 
Xem , cái gọi là cướp ,  khả năng chỉ nhắm  cha nàng, hoặc là nhắm  tân tri phủ Lạc Châu mới nhậm chức.
 
Cũng may là họ  đến nơi bình an, lát nữa  dặn dò sắp xếp thêm nhân thủ canh gác trong phủ nha mới .
 
Cố Vân Đông ngẩng đầu, đang định hỏi thêm chi tiết để còn phòng .
 
Nào ngờ  thấy Thu thẩm mấp máy môi, bộ dạng    thôi.