Cha con hai  đang trò chuyện hăng say, bên ngoài liền truyền đến tiếng gõ cửa.
 
Vạn Tiểu Tráng bước , chắp tay cung kính : “Đại nhân, bảy vị huyện lệnh thuộc phủ Lạc Châu đều  tới .”
 
Cố Đại Giang sửng sốt, ngẩng đầu  sắc trời: “Đã canh giờ   ?” Hắn xoa trán thở  một ,  lên  với Cố Vân Đông: “Cha còn  việc,   xử lý gấp, con mang Trì Trì  hậu viện nghỉ ngơi một lát . Ta  cho  dọn dẹp phòng ốc, các con nghỉ ngơi hai ngày hãy về.”
 
Nghĩ  thấy  , hiện giờ huyện thành nào cũng  yên ,   thể nán  phủ thành tới hai hôm.
 
Vì thế  đổi ý,  thêm: “Ngày mai cứ để Thanh Viễn về , con và Trì Trì ở  thêm hai ngày,  cần vội lên đường.”
 
Cố Vân Đông  nhịn  : “Con  , cha, cha   việc .”
 
Nàng đón lấy Trì Trì,  nắm lấy tay con, : “Trì Trì, tạm biệt ông ngoại  con.”
 
Trì Trì giơ bàn tay nhỏ xíu lên vẫy vẫy, giọng  non nớt: “Ông ngoại, tạm biệt ạ.”
 
Cố Đại Giang tức khắc thấy mãn nguyện,  lớn sải bước  cửa.
 
Đi ngang qua Vạn Tiểu Tráng, ông dặn dò một câu: “Chăm sóc tiểu thư và tiểu thiếu gia cho .”
 
“Vâng, đại nhân.”
 
Đợi Cố Đại Giang  , Vạn Tiểu Tráng mới tiến lên một bước, đối mặt với Cố Vân Đông, vẻ mặt nghiêm nghị lạnh lùng ban nãy lập tức  đổi,   chút khờ khạo: “Đại tiểu thư.”
 
Cố Vân Đông đ.á.n.h giá  hai lượt: “Trông lanh lợi hơn  nhiều, cũng  dáng lắm .”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3183-nguoi-co-dai-giang-mang-den.html.]
Anh em Vạn Tiểu Tráng, Vạn Tiểu Cao chính là cặp song sinh  tiếp nhận vị trí của Tiết Vinh,  theo Cố Đại Giang.
 
Có lẽ vì  theo Cố Đại Giang  trải qua  ít chuyện, nên giờ gặp , quả thực  cảm giác sáng sủa hẳn lên.
 
Lần  Cố Đại Giang đến phủ Lạc Châu, mang theo   nhiều, nhưng cũng  mười mấy . Trong  đó,  Cố Vân Đông quen  chỉ   em song sinh nhà họ Vạn và vợ chồng Thu Hải.
 
Bốn   là  Cố Vân Đông thêm  trong nhà lúc còn ở kinh thành, họ đều  gặp Cố Vân Đông, cũng là  nàng quen thuộc. Số còn  đều là  Cố Đại Giang bồi dưỡng  khi thi đỗ tiến sĩ,    đường tới đây cũng  mua thêm mấy .
 
Vạn Tiểu Tráng  Cố Vân Đông  ,  chút ngượng ngùng: “Chỉ, chỉ là  theo đại nhân cũng học hỏi   ít, còn kém xa lắm ạ.” Vừa ,   đưa tay  định bế Trì Trì: “Để  bế tiểu thiếu gia, phòng ốc ở hậu viện Thu thẩm  dọn dẹp xong ,  đưa hai vị qua đó.”
 
Cố Vân Đông  xua tay: “Không cần, ngươi cứ   việc của ngươi . Phủ nha  cũng tới mấy  ,   đường. Cha  mới đến, mấy vị huyện lệnh    tâm tư thái độ thế nào, ngươi cứ ở bên cạnh cha , lỡ  chuyện gì còn kịp thời giúp đỡ. Ta tự  dạo là  .”
 
Vạn Tiểu Tráng  chút do dự, nhưng  cũng quen  lời Cố Vân Đông, im lặng một thoáng  chắp tay : “Vậy tiểu nhân xin cáo lui .”
 
“Đi .” Vạn Tiểu Tráng  , Cố Vân Đông liền thả Trì Trì xuống, nắm tay con thong thả dạo bước  cửa.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Tuy  nàng  tới phủ nha vài , nhưng đều là vội vã qua ,  từng dừng chân dạo kỹ.
 
Hiện giờ nha môn  là nơi ở   của cha nàng, e là  mất mấy năm mới rời  , nàng  xem xét cho quen thuộc,   chắc chắn sẽ thường xuyên tới lui.
 
Trì Trì  cần nàng nắm tay, tự  nhảy chân sáo chạy về phía .
 
Cố Vân Đông dứt khoát  theo con, nó chạy đến , nàng theo đến đó.
 
Đi   bao xa, nàng liền thấy một bóng dáng quen thuộc —— Thu thẩm.