Trong đám đông, tiếng bàn tán bắt đầu râm ran  ngớt. Có kẻ dạo gần đây  việc trễ nải, lo  điểm mặt phê bình. Có kẻ  may  sai chuyện, sợ chủ nhân , thấp thỏm mất cả công việc . Lại  kẻ thỉnh thoảng buôn chuyện phiếm,  năm ba câu linh tinh, sợ  cảnh cáo.
 
Tóm , cả cái hậu viện rộng lớn lúc  ồn ã như một cái chợ vỡ.
 
Mãi cho đến khi Cố Vân Đông bước tới, mới   hắng giọng ho nhẹ hai tiếng,   bấy giờ mới dần im bặt.
 
Cố Vân Đông   bậc thềm phía , đảo mắt  một vòng, cất tiếng : “Mọi   cần căng thẳng như . Hôm nay gọi các vị đến đây, quả thực là  chuyện  thông báo, yên tâm,   chuyện .”
 
Mọi   , ít nhiều cũng thả lỏng tâm tư.
 
Có  bạo gan hơn một chút, lập tức cao giọng hỏi: “Chủ nhân,  chuyện gì ạ? Ngài cứ  là .”
 
“Ta vắng mặt một thời gian, vốn tưởng sản lượng của xưởng sẽ sụt giảm,  ngờ chẳng những  giảm mà còn tăng lên. Điều  khiến   vui mừng, cũng  cao hứng. Mấy ngày nay,   vất vả .”
 
Lời mở đầu, vẫn là   đôi câu.
 
Phía  lập tức   hưởng ứng: “Không vất vả! Chủ nhân trả công cao như , chúng  chỉ mong một ngày  mười hai canh giờ để ở xưởng  việc.”
 
“ , nếu   chủ nhân coi trọng, cho chúng  công việc , cái Tết năm nay của chúng  e là chẳng  . Bây giờ thì  ,  chồng nhà  còn , ba mươi Tết   một mâm cỗ thật ngon, ăn mừng một phen thật náo nhiệt .”
 
Những  khác cũng nhao nhao gật đầu, lời    quả thực  sai chút nào.
 
Bùi quản sự  bên cạnh ho nhẹ một tiếng, : “Các ngươi mới thế  cao hứng ? Nếu  ,  Tết chủ nhân sẽ phát quà Tết, thưởng tiền thưởng cho  , các ngươi   sẽ còn phấn khởi hơn ?”
 
Mọi   , sững sờ, ngay  đó vỡ òa trong tiếng hoan hô vang dội.
 
Âm thanh  truyền   xa, khiến cho đám thôn dân  ngang qua bên ngoài xưởng cũng  rõ mồn một.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3167-to-chuc-mot-cuoc-thi-dau.html.]
Bọn họ ai nấy đều hâm mộ đến phát điên, xưởng Cố gia chắc chắn   chuyện  , nếu  cớ gì mà họ kích động như ?
 
Cố Vân Đông đợi   hoan hô lắng xuống, mới  : “Không chỉ  quà Tết, mà qua năm, chúng  còn định tổ chức một cuộc thi đấu. Nếu thắng, cũng sẽ  phần thưởng. Hơn nữa còn là giải thưởng lớn, đảm bảo các vị sẽ thích.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Vừa   giải thưởng lớn,   càng thêm phấn khích.
 
Chủ nhân trở về đúng là  quá mà, tin   nối tiếp tin   ập xuống đầu họ, khiến họ trở tay  kịp.
 
Được  việc ở xưởng Cố gia, quả thực là quá may mắn.
 
Hử??
 
Khoan ...
 
Thi đấu??
 
Mọi  hưng phấn qua  liền ngây cả . Ban nãy  chú ý, giờ nghĩ , hình như chủ nhân   tới thi đấu.
 
Một  tên Tạ Chi trong đám đông vội vã hỏi: “Chủ nhân, thi với đấu cái gì, chúng    gì . Chúng     sách ngày nào, mấy thứ văn vẻ chữ nghĩa đó, chúng  chịu.”
 
“Phải đó chủ nhân, chúng  chỉ  sức vóc thôi. Nếu bắt chúng   chữ ngâm thơ, thà g.i.ế.c chúng  còn sướng hơn.”
 
Cố Vân Đông  nhịn  lắc đầu : “Các ngươi nghĩ   ? Ai  thi đấu là nhất định  so thơ từ ca phú, văn nhã học thức?”
 
“A? Vậy thi cái gì?” Trong ấn tượng của họ, chỉ  mấy kẻ học thức, mới  so đo xem ai học vấn cao hơn, ai  thơ , ai văn chương  tán thưởng hơn.
 
Còn như bọn họ, thì  gọi là thi đấu, mà gọi là... đ.á.n.h cược.