Tiểu gia hỏa gật đầu thật mạnh, tụt xuống khỏi đùi Cố Vân Đông, nắm lấy tay Tống Nham : “Chờ   chuyện với cha  xong,  sẽ dẫn ngươi  chơi, trong sân  cọc hoa mai,  thích nhất đó.”
 
Cố Vân Đông khóe miệng giật giật, ngươi mà cũng  chuyện cũ để  với chúng  ?
 
Thiệu Thanh Viễn xoa nhẹ đầu  bé: “Tống Nham  thương  nặng, tuy bây giờ  thể   , nhưng vẫn  thích hợp để vận động quá sức. Con chơi với   trò gì đó tĩnh một chút,  ?”
 
Trì Trì lập tức gật đầu: “Không thành vấn đề ạ.” Cậu bé  đầu,  với Tống Nham một cách trịnh trọng: “Ca ca Tống Nham,  yên tâm, ở đây  là lão đại,  chuyện gì cứ tìm ,  siêu cấp lợi hại.”
 
Tống Nham  đứa bé ba tuổi  mặt, rõ ràng nhỏ hơn  hai tuổi, mà tinh thần  vô cùng phấn chấn. Nghe giọng  non nớt của  bé, trong lòng Tống Nham cũng thấy ấm áp.
 
Cậu gật gật đầu: “Cảm ơn Trì Trì  .”
 
“Không cần cảm tạ.” Tiểu gia hỏa giơ tay lên, định vỗ vai Tống Nham.
 
Chỉ là  bé rốt cuộc vẫn còn nhỏ,   lùn, duỗi tay hết cỡ cũng  tới. Do dự một chút,  bé dứt khoát vỗ vỗ cánh tay Tống Nham, lúc  mới tỏ vẻ hài lòng mà gật gật đầu với chính .
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cố Vân Đông  hai tiểu đậu đinh chung sống  hòa hợp, cũng yên tâm phần nào.
 
Nàng ngẩng đầu  với Thích ma ma: “Phiền ma ma tìm hai  sắp xếp cho Tống Nham một căn phòng, vị trí  một chút, thằng bé cần dưỡng thương,  thể quá ồn ào.”
 
Thích ma ma vội  đồng ý, gọi Hồng Diệp và Liễu Diệp tới, dừng một chút,  gọi cả Đồng Thủy Đào đang  bên cạnh: “Thủy Đào, giúp  dọn một cái giường.”
 
Đồng Thủy Đào: “Được ạ, tới liền đây.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3154-tri-tri-lam-quen-huynh-de-thuy-dao-bi-cam-viec-nang.html.]
Cố Vân Đông: “…”
 
Nàng vội gọi Thích ma ma , nghiêng đầu trừng mắt liếc Đồng Thủy Đào một cái, : “Ma ma, Thủy Đào  thai .”
 
Tất cả   ở đó đều sững sờ, kinh ngạc   đang  bên cạnh mà chẳng  chút tự giác nào của thai phụ.
 
“Thủy Đào…  hỉ?” Thích ma ma  thể tin nổi, cúi mắt  xuống bụng nàng.
 
Cố Vân Đông thở dài: “ , bản  nó thì chẳng để ý gì cả, mấy ngày nay cứ theo chúng  chạy tới chạy lui, ăn  ngon ngủ  yên. Thậm chí còn to gan xông cả  rừng chướng khí, thiếu chút nữa là nôn cả  dày  ngoài. Ma ma,   kinh nghiệm,  chỗ nào nó  để ý,  nhắc nhở nó nhiều một chút, đừng để nó lơ là.”
 
Thích ma ma liên tục gật đầu: “Phu nhân,  sẽ chú ý.”
 
“Trong lúc nó mang thai, cứ sắp xếp cho nó việc gì nhẹ nhàng thôi, vận động thích hợp thì  , nhưng những việc quá sức thì nhất định  cấm.”
 
Chủ yếu là con nha đầu  cứ luôn quên mất  đang  thai, nhất là khi bụng còn  lộ rõ. Như   , nhất định    thường xuyên nhắc nhở, kẻo thai nhi xảy  chuyện.
 
Thích ma ma tán đồng gật đầu, khi   Đồng Thủy Đào, biểu cảm  nghiêm túc hơn vài phần.
 
Bà bước tới kéo tay Đồng Thủy Đào: “Ngươi tạm thời đừng vội  việc nữa,  còn dám xông  rừng chướng khí,   ,  kê mấy thang t.h.u.ố.c dưỡng thai uống  .  , còn  báo cho Tiết Vinh nữa, thằng nhóc đó bận tối mắt, đến giờ vẫn  về. Ngươi về phòng nghỉ ngơi  , chờ nó về  báo tin   cho nó, để nó cũng mừng…”
 
Hai     rời khỏi sảnh chính, dần dần  xa, giọng  cũng nhỏ dần,  còn  thấy nữa.
 
Thiệu Thanh Viễn lúc  mới  đầu,  về phía Trịnh Tuyền Thủy và Cao Tử đang  cách đó  xa, hỏi: “Mấy ngày chúng    ở đây, trong huyện    xảy  chuyện gì ?”