Trì Trì sững sờ trong giây lát, khóe miệng chậm rãi trễ xuống, trông bộ dạng như thể đau thương đến cực điểm.
 
Cậu bé xoay  ôm chầm lấy đùi Thích ma ma, hu hu hai tiếng,  đó ngẩng đầu, hít một  thật sâu, : “Trì Trì  , Trì Trì sẽ kiên cường.”
 
Thích ma ma: “???” Mẫu  ngươi trở về, ngươi   đón, còn  kiên cường cái gì?
 
Cố Vân Đông cũng  thấy Trì Trì, thấy con trai vẫn tinh thần phấn chấn, nàng lập tức vui mừng,  xổm xuống, mở rộng vòng tay về phía Trì Trì: “Trì Trì,  nhớ mẫu  ?”
 
Trì Trì  vẻ   chuẩn  tâm lý xong xuôi,  bé buông chân Thích ma ma , lon ton chạy tới.
 
“Trì Trì nhớ mẫu , cũng nhớ cha.” Nói xong, khóe mắt  liếc thấy Tống Nham đang “thương tâm” (thực   )  , bèn căng khuôn mặt nhỏ nhắn,  thêm một câu: “Đừng buồn,  cũng nhớ ngươi.”
 
Tống Nham ngơ ngác, Cố Vân Đông cũng ngớ cả .
 
Nàng   con trai: “Con nhớ Tống Nham ? Con với   mới gặp  đầu,   nhớ ?”
 
Trì Trì vẻ mặt nghiêm túc, bàn tay nhỏ nắm chặt , : “Dù  cũng là  , con dùng cảm giác để nhớ.”
 
Cố Vân Đông: “…” Hả?
 
Trì Trì gật đầu: “Mẫu ,  yên tâm, chúng … chúng  sẽ yêu thương lẫn .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Cố Vân Đông ngẩn  một hồi lâu,   con trai,   Tống Nham bên cạnh, lập tức ý thức  điều gì đó.
 
Nàng “phụt” một tiếng, bật , một tay bế bổng Trì Trì lên: “Ha ha ha, cái đầu nhỏ  của con rốt cuộc đang nghĩ gì ?”
 
“Mẫu ?” Trì Trì nghiêng đầu,  hiểu tại  nàng  .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3153-tri-tri-quyet-tam-kien-cuong.html.]
Cố Vân Đông  ôm con   trong: “Được , chúng   nhà   hẵng .”
 
Nàng  đầu, Trì Trì ôm cổ , gục đầu lên vai nàng,  vặn  thấy Tống Nham đang  theo phía .
 
Tiểu gia hỏa lập tức bĩu môi,  mặt quỷ nhe răng với Tống Nham.
 
Tống Nham vốn đang ngẩng đầu   bé, định mỉm , ai ngờ  nhận  cái biểu cảm "hung dữ" non nớt , lập tức ngẩn , bước chân cũng chậm  một nhịp.
 
Thiệu Thanh Viễn  phía , thu hết  chuyện  đáy mắt, lập tức dở  dở .
 
Thằng nhóc , y như con sói con. Hắn còn đang thắc mắc     tỏ vẻ hiểu chuyện như , thì  đều là giả vờ.
 
Cố Vân Đông ôm con trai nhanh chóng   sảnh chính, những  khác cũng lục tục theo . Trịnh Tuyền Thủy, Cao Tử và những  khác vốn đang bận rộn cũng vội vã chạy tới. Thiệu Văn và Thiệu Võ thì  sắp xếp cho Bạch Chi Ngôn và Đàm Phục.
 
Chờ  khi  xuống uống một ngụm , Cố Vân Đông mới giới thiệu với Trì Trì: “Đây là ca ca Tống Nham, là đứa trẻ mà cha và mẫu  gặp  trong chuyến   . Tống Nham lớn hơn con hai tuổi, suốt chặng đường  qua,    giúp chúng   nhiều, vì  báo động nguy hiểm cho chúng  mà  kẻ  phát hiện, còn đ.á.n.h cho trọng thương.”
 
Tống Nham  đến đây, vô cùng ngượng ngùng, lí nhí : “Con  giúp  gì nhiều ạ.”
 
“Sao  ? Con đừng tự xem nhẹ , con giỏi lắm.”
 
Tống Nham  chút bẽn lẽn cúi đầu.
 
Cố Vân Đông   với Trì Trì: “Ca ca Tống Nham sẽ ở  nhà chúng ,   Trì Trì  chơi vui vẻ với ca ca,   ?”
 
Trì Trì chớp chớp mắt,  mẫu   Tống Nham   là con của cha ,  bé thầm thở phào nhẹ nhõm như trút  gánh nặng.
 
Lại  Tống Nham còn từng giúp đỡ cha  ...