Thiệu Thanh Viễn lắc đầu: “Ta  ,   , chỉ là túi dưỡng khí  đao cắt hỏng , chuyện cụ thể  ngoài  chúng  hẵng .”
 
Cố Vân Đông gật gật đầu, nơi  quả thực  nên ở lâu, xung quanh đều là chướng khí. Thiệu Thanh Viễn   đeo túi dưỡng khí một thời gian, cũng    hít  bao nhiêu độc khí,  ngoài   kiểm tra  thể kỹ càng mới .
 
Nàng nhặt chiếc đèn pin  đất lên: “Đi thôi,    dẫn đường.”
 
“Chờ một chút.” Thiệu Thanh Viễn dừng , nghiêng đầu liếc   đàn ông đang hôn mê  lưng, : “Lấy cho  một cái túi dưỡng khí nữa, tình hình của  khá nghiêm trọng, nếu còn ở trong rừng  thêm một thời gian nữa, e là  khi  ngoài, đầu óc sẽ  độc khí hủy hoại,  còn tỉnh táo nữa.”
 
Dù   hiện giờ đang hôn mê, cũng   thấy túi dưỡng khí.
 
 dù , Thiệu Thanh Viễn vẫn lấy một mảnh vải bịt mắt   , phòng khi  đột nhiên tỉnh  giữa đường,  thấy những thứ  nên thấy.
 
Cố Vân Đông  hỏi nhiều,  thắc mắc gì thì đợi  ngoài   cũng kịp.
 
Nàng vội vàng lấy một túi dưỡng khí , trang  cho gã đàn ông  lưng .
 
“Đi thôi,  khỏi rừng  .”
 
Có túi dưỡng khí, tốc độ của Thiệu Thanh Viễn cũng nhanh hơn,  thêm Cố Vân Đông cầm đèn pin dẫn đường phía , cứ như , đến thời khắc trời sắp sáng, ba   sắp đến lối  của rừng chướng khí.
 
Cố Vân Đông cất đèn pin , ngược  đốt một cây đuốc, cầm   dẫn đường.
 
Đám  Thiệu Văn vẫn luôn sốt ruột chờ đợi ở lối , suýt chút nữa   liều  xông  rừng, khi  thấy ánh lửa từ bên trong le lói, lập tức mừng rỡ: “Có   .”
 
“Chắc chắn là tiểu thư và cô gia , chắc chắn là .” Đồng Thủy Đào nắm lấy tay Tống Nham, ánh mắt sáng rực  chằm chằm  lối .
 
Tống Nham cũng  ngủ, thời điểm mấu chốt   căn bản  ngủ ,   cũng rướn cái cổ nhỏ bé của   sang.
 
Bọn họ đông , tuy  cố hạ giọng, nhưng  một câu  một câu, giữa đêm khuya yên tĩnh vẫn truyền   xa.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3146-thieu-thanh-vien-cong-mot-nguoi.html.]
Cố Vân Đông  thấy, dừng bước  với Thiệu Thanh Viễn: “Thủy Đào bọn họ đều ở bên ngoài chờ,  thu túi dưỡng khí  .”
 
Thiệu Thanh Viễn gật đầu, tháo túi dưỡng khí của  và của gã đàn ông  lưng xuống.
 
Không chỉ túi dưỡng khí, mà cả những đồ phòng hộ khác, cũng đều ném hết   gian .
 
Sau khi thấy   gì khác thường nữa, hai   , lúc  mới từng bước gian nan   khỏi rừng chướng khí.
 
Nhìn thấy bóng dáng họ xuất hiện, đám  Thiệu Văn vội vàng chạy lên đón.
 
“Gia, phu nhân, hai vị  ,  quá .”
 
Bọn họ  thấy Thiệu Thanh Viễn đang cõng một   lưng, vội vàng tiến lên đỡ  xuống.
 
Không khí bên ngoài trong lành, Thiệu Thanh Viễn nhắm mắt, ôm n.g.ự.c  sang một bên.
 
Cố Vân Đông vội đưa t.h.u.ố.c giải độc cho : “Mau uống mấy viên .”
 
Thiệu Thanh Viễn  trấn an nàng: “Không cần lo lắng,   , chỉ là  tức ngực, nghỉ một lát là khỏe.”
 
Nói thì  , nhưng  vẫn nuốt viên t.h.u.ố.c giải độc xuống, ngay  đó  một bên điều tức.
 
Chờ đến khi cảm giác tức n.g.ự.c tan , đầu óc cũng tỉnh táo hơn một chút,  liền vội vàng  đến  mặt  đàn ông hôn mê   cõng , đưa tay bắt mạch cho .
 
Tình hình của gã  nghiêm trọng hơn  nhiều, dù  uống t.h.u.ố.c giải độc cũng chỉ giải  hơn nửa độc tố,  vẫn hôn mê bất tỉnh, sắc mặt trắng bệch.
 
Thiệu Thanh Viễn  lấy ngân châm , chích m.á.u cho ,   đắp thêm d.ư.ợ.c liệu,  khi thu tay , hô hấp của gã  cuối cùng cũng  định hơn nhiều.
 
(Hết chương )
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ