“Thiệu phu nhân,    về đại doanh Tây Nam.” Hạ Thiên sắc mặt ngưng trọng, tay  cầm một tờ giấy siết chặt, nghiến răng : “Ta  nhận  tin báo của tướng quân,  Lê quốc  động tĩnh, thế cục căng thẳng, e là sắp  giao chiến,   lập tức trở về thương nghị quân tình.”
 
Cố Vân Đông sửng sốt: “Sắp đ.á.n.h trận ?”
 
Hạ Thiên gật đầu: “Xin , việc áp giải Bạch Chi Ngôn, đành  tiếp tục  phiền Thiệu phu nhân. Ta sẽ để  hai  ở đây cho phu nhân sai phái, nếu  chuyện gì, phu nhân cứ căn dặn họ.”
 
Sự tình khẩn cấp, Hạ Thiên   trì hoãn dù chỉ là mười lăm phút.
 
Cố Vân Đông cũng hiểu rõ, Hạ Thiên là mãnh tướng đắc lực bên cạnh Tạ Trung Lâm,  , ắt sẽ như hổ thêm cánh, thế như chẻ tre.
 
Nàng sẽ  ngăn cản, chỉ  với Hạ Thiên: “Hạ phó tướng chờ một lát.”
 
Cố Vân Đông xoay  lên xe ngựa, lấy  mấy bình sứ từ bên trong: “Chiến trận sinh tử khó lường,   một ít t.h.u.ố.c trị thương  nhất, là do phu quân và tổ phụ  bào chế, vẫn luôn mang theo bên . Khi  và phu quân tách ,    đưa hết cho . Chúng   giúp  gì khác, chỉ  thể  bấy nhiêu đây, hi vọng  thể giúp ích  cho các vị.”
 
Hạ Thiên vui mừng, nhận lấy mấy bình sứ: “Đa tạ Thiệu phu nhân, thứ  đối với chúng  vô cùng quý giá, đương nhiên là giúp ích   nhiều. Vạn phần cảm tạ,   khách khí nhận .”
 
“Không  gì.”
 
Hạ Thiên nhanh chóng cất kỹ đồ, ngay  đó liền xoay  lên ngựa, dẫn  phóng như bay, chẳng mấy chốc  biến mất  mắt  .
 
Cố Vân Đông thở hắt ,   phía , giờ đây nàng  còn đơn độc một  mang theo Tống Nham và Bạch Chi Ngôn nữa.
 
Phía  nàng  chỉ  hai binh lính Hạ Thiên để , mà còn  Bạch Thất, Bạch Ngột và các ám vệ khác của Bạch gia.
 
“Đi thôi, chúng   đón !”
 
“Vâng.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3138-co-van-dong-quay-lai-rung-chuong-khi.html.]
Cố Vân Đông  trong xe ngựa, Bạch Thất đ.á.n.h xe  về phía .
 
Bọn họ   con đường nhỏ  , chỉ là  lên núi thì xe ngựa   , đành  xuống xe tự  bộ.
 
Đến thời điểm mấu chốt , Cố Vân Đông cũng  thể để Bạch Chi Ngôn một   chân núi. Nơi  vẫn còn  gần trấn nhỏ , ai  đám thủ hạ của   đột nhiên xuất hiện cướp   .
 
Vì ,  khi để  hai  ở chân núi trông xe ngựa, những  còn  liền cùng  lên núi.
 
Còn Bạch Chi Ngôn,  Bạch Thất vác lên vai, nhẹ nhàng  lên.
 
Tống Nham cũng  Bạch Ngột cõng  lưng,  nhóc  chút ngượng ngùng,    tự , nhưng  sợ  vướng chân  , đành ôm lấy cổ Bạch Ngột, vùi đầu lí nhí  cảm ơn.
 
Bạch Ngột sửng sốt,   ha hả,  nghiêng đầu : “Nếu thấy  thoải mái thì cứ  một tiếng,  bế ngươi  cũng . Ngươi gầy nhỏ thế , chẳng  tí trọng lượng nào,   ăn nhiều , bồi bổ .”
 
Tống Nham mím môi, càng thêm ngượng ngùng.
 
Giờ ăn mặc của  đều dựa  dì Cố,  dám ăn nhiều chứ? Chẳng qua mỗi  dì Cố đưa cơm cho  đều là phần ăn  đủ. Hắn  ăn ít , nhưng dì Cố   nếu  ăn  hết sẽ  đổ ,  lãng phí.
 
Cho nên Tống Nham dạo  cũng dần ăn nhiều hơn,   tự kiềm chế, nếu  sẽ thành thùng cơm mất.
 
Đoàn      chuyện, cùng  lên núi.
 
Mắt thấy sắp đến lối  rừng chướng khí, phía   đột nhiên truyền đến tiếng đ.á.n.h .
 
Cố Vân Đông sắc mặt nghiêm , Bạch Sam tiến lên : “Phu nhân, phía   chuyện .”
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Mau,  xem.” Cố Vân Đông xách vạt váy chạy lên.