Thiệu Thanh Viễn lúc  mới thu tầm mắt từ cửa sổ về,   đầu ,  thấy Cố Vân Đông đang rầu rĩ  bên bàn, sắc mặt sa sầm.
 
Hắn  khỏi bật , nhéo nhéo má nàng: “Thôi nào, việc  đến nước , chúng  vẫn nên thương lượng xem hành động thế nào .”
 
Cố Vân Đông hung hăng nốc một ngụm , hậm hực  dậy,  đó bắt đầu chuẩn  đồ đạc cho Thiệu Thanh Viễn.
 
Tống Nham  ngủ say, Cố Vân Đông cố ý    giường, như  dù nó  tỉnh  cũng  thấy  đang  gì.
 
Cố Vân Đông xách một cái rương tới,  đó lấy đồ từ trong  gian .
 
Trước hết là lấy túi dưỡng khí, thứ quan trọng nhất để  xuyên qua rừng chướng khí,  ngoài. Món  tuy nhẹ nhưng  chiếm diện tích. Thiệu Thanh Viễn  giấu  cho  khác  thấy, cũng  tốn chút tâm tư.
 
Sau đó là các loại t.h.u.ố.c viên, giải độc , đều là Thiệu Thanh Viễn gửi trong  gian của nàng.
 
Tiếp theo là vũ khí, Cố Vân Đông  bí mật  ba bốn bộ nỏ tiễn. Một bộ nàng tự dùng, một bộ   đưa cho Đồng Thủy Đào mang  núi sâu,  đó cũng  lấy  mà để cho nàng  phòng , còn một bộ vốn dĩ là  cho Thiệu Thanh Viễn.
 
Chỉ là  vẫn luôn  dùng tới, lúc  nàng lấy  buộc  cổ tay .
 
Nỏ tiễn dù  cũng là binh khí,  nhiều  thích hợp.
 
Đưa vũ khí xong, chính là một ít đồ dùng hàng ngày, nàng nhét một cái bình giữ nhiệt , đến lúc đó   thể uống chút nước ấm.
 
Còn  áo mưa, lều trại, kính bảo hộ và đèn pin, chỉ sợ   gặp  cảnh trời mưa to gió lớn.
 
Loại thời điểm , nàng thậm chí  màng mấy thứ     khác phát hiện  .
 
Thiệu Thanh Viễn   lưng nàng, bất đắc dĩ  nàng  sức nhét hết thứ  đến thứ khác  rương, hận  thể nhét đầy cái rương mới thôi.
 
Hắn lắc đầu, cuối cùng  nhịn , tiến lên nắm lấy tay nàng: “Vân Đông,  cần những thứ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3124-co-van-dong-roi-di-mot-minh.html.]
 
“Cần chứ.”
 
“Lúc về,   cần  đuổi theo tung tích của Bạch Chi Ngôn, cũng  cần thường xuyên dừng  xem xét manh mối  đất, cho nên tốc độ sẽ nhanh hơn,  tốn cả ngày lẫn đêm như   . Nàng cất hết mấy thứ  ,  sẽ tự  cách lo liệu.”
 
Cố Vân Đông nhíu mày: “ đây đều là đồ bảo mệnh.”
 
Thiệu Thanh Viễn lấy túi dưỡng khí và mấy lọ t.h.u.ố.c : “Để bảo mệnh, mấy thứ  là đủ .”
 
Cố Vân Đông  chịu, Thiệu Thanh Viễn cuối cùng hết cách, đành lấy thêm chiếc đèn pin loại nhỏ và kính bảo hộ, còn  đều bắt Cố Vân Đông cất về.
 
Cố Vân Đông tức đến nỗi  thèm để ý đến , xoay   xuống lầu.
 
Chỉ là đến chạng vạng, nàng  bưng đồ ăn lên,  đối diện , yên lặng  một tiếng động mà ăn.
 
Đợi đến khi ăn xong, Cố Vân Đông mới ngẩng đầu, hít sâu một  : “Đợi  rời khỏi nước Lê, về đến Đại Tấn,  sẽ qua bên lối  rừng chướng khí đợi . Ta cho  bốn ngày,  bốn ngày, nếu   từ trong rừng chướng khí ,  sẽ  tìm .”
 
Thiệu Thanh Viễn: “...” Thời gian     gấp gáp ?
 
  vẫn gật đầu: “Được, bốn ngày.” Dù   bò cũng  bò .
 
Cố Vân Đông thở  một , hai  lúc  mới xem như đạt thành thỏa thuận.
 
Sau ngày đó, hai  bắt đầu chờ tin tức của Miêu ca.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Bản  Miêu ca cũng  sốt ruắng, cho nên đến sáng ngày thứ ba,  liền mang hộ tịch và lộ dẫn của Cố Vân Đông tới.
 
Thậm chí,  còn đích  đưa xe ngựa của Cố Vân Đông đến tận cửa thành, chào hỏi với  gác thành.