Mãi cho đến lúc trời sắp sáng, Thiệu Thanh Viễn liền tỉnh dậy.
 
Nghỉ ngơi một đêm, cả    sảng khoái hơn nhiều.
 
Hai  ăn sáng xong, liền bắt đầu trao đổi kế hoạch tiếp theo.
 
Họ dự định ở  trấn nhỏ  mấy ngày, thứ nhất là  thể Tống Nham cần điều dưỡng, thực sự  thích hợp để tiếp tục  đường.
 
Thứ hai, là bọn họ cần tìm thời cơ thích hợp để rời khỏi biên giới nước Lê.
 
Bọn họ   qua rừng chướng khí, nên   qua cửa thành, nếu  thì  vòng qua những dãy núi sâu hiểm trở như ranh giới trời đất.
 
Bọn họ mang theo Bạch Chi Ngôn và Tống Nham,  núi sâu  khác gì tự tìm đường c.h.ế.t.
 
Cho nên  khi so sánh, cuối cùng vẫn là  cửa thành thích hợp hơn cả.
 
Biên giới giữa nước Lê và Đại Tấn  mở chợ chung, trấn nhỏ  tương đương với một khu chợ của chợ chung, bởi   trấn  thể thấy thương nhân hai nước mang theo hàng hóa để trao đổi mua bán.
 
 đồng thời, việc quản lý chợ chung vô cùng nghiêm ngặt.
 
Thương hộ   đều  hạn ngạch về   và hàng hóa, vị trí bày quán đều  thuê,  khi bán xong rời khỏi biên cảnh, cũng  quy trình xét duyệt chuyên môn.
 
Đừng  Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông  trấn nhỏ dễ dàng, đó là bởi vì họ  từ nội địa nước Lê  trấn nhỏ, nếu là  từ bên Đại Tấn   chợ chung, đó chính là muôn vàn khó khăn.
 
Đặc biệt là hiện giờ tình hình hai nước căng thẳng, hoàng đế nước Lê dã tâm bừng bừng, khiến cho khu chợ chung  dăm bữa nửa tháng  đóng cửa, việc canh gác xét duyệt  càng thêm nghiêm ngặt.
 
Cũng may bây giờ gần cuối năm, nhu cầu của bá tánh hai nước  lớn,  thể  mở cửa buôn bán, nếu  khu chợ  mà đóng cửa, Cố Vân Đông bọn họ càng đừng hòng   ngoài.
 
Hiện tại điều khó khăn chính là, bọn họ là gương mặt lạ,    hộ tịch  lộ dẫn,  khỏi thành khẳng định  dùng cách khác.
 
“Huynh  xem, ở đây  ai chuyên  hộ tịch và lộ dẫn giả ?” Cố Vân Đông thở dài một  hỏi.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3116-tong-nham-tinh-lai.html.]
Thiệu Thanh Viễn   nàng: “Dù , chúng  cũng  .” Chuyện , ngay cả hỏi thăm cũng khó.
 
Làm hộ tịch lộ dẫn giả, đặc biệt là ở vùng biên cảnh, đó là tội c.h.é.m đầu diệt tộc. Nếu thật sự    chuyện mờ ám như , khẳng định cũng vô cùng cẩn thận, sẽ  dễ dàng gặp  lạ, trừ phi   quen dẫn dắt.
 
Cố Vân Đông xoa xoa thái dương, đúng , quá khó khăn.
 
Tên Bạch Chi Ngôn    cố tình chạy  lãnh thổ nước Lê cơ chứ?
 
Thiệu Thanh Viễn thấy nàng vẻ mặt mệt mỏi, liền xoa bóp thái dương cho nàng, thấp giọng : “Nàng cứ ở quán trọ nghỉ ngơi  ,   ngoài hỏi thăm xem,    thể tìm  phương pháp vẹn .”
 
Cố Vân Đông gật gật đầu: “Huynh cẩn thận một chút.”
 
Thiệu Thanh Viễn hôn lên trán nàng một cái, lúc  mới  dậy rời khỏi quán trọ.
 
Cố Vân Đông cài cửa phòng , định xem  bản đồ,  giường liền truyền đến một tiếng ho khan khe khẽ.
 
Nàng sững sờ,  mặt thoáng vẻ vui mừng, vội  đến bên giường, quả nhiên thấy Tống Nham cử động,  chút khó chịu  đầu.
 
Một lát , nó mở mắt ,  chút mờ mịt  lên màn trướng  đỉnh đầu.
 
“Ngươi tỉnh ? Cảm giác thế nào? Đau ở  ?”
 
Thanh âm quen thuộc truyền  tai, Tống Nham ngẩn , tròng mắt chuyển sang bên trái: “Phu nhân...”
 
Ngữ khí của nó  chút  chắc chắn, cảm giác như  đang  thấy ảo giác.
 
Cố Vân Đông áp lòng bàn tay lên trán nó, nhiệt độ bình thường, ánh mắt cũng dần thanh tỉnh, nàng thoáng thở phào nhẹ nhõm.
 
Hôm qua Thiệu Thanh Viễn  , đầu của Tống Nham cũng  chấn động mạnh, tổn thương  nặng ,  đợi nó tỉnh  mới  .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Chỉ sợ nó  thương ở đầu,  cũng trở nên lú lẫn.