Cố Vân Đông gật đầu, hai    bên xe ngựa.
 
Thiệu Thanh Viễn nhanh chóng dời Bạch Chi Ngôn xuống đất, Cố Vân Đông tháo dây cương của thùng xe .
 
Ngay  đó nàng  quanh trái , chuẩn  xác nhận   ai liền đổi xe.
 
Ai ngờ lúc  sang bên , đột nhiên thấy xa xa  một bóng  mờ ảo đang chạy về phía .
 
Tay Cố Vân Đông khựng , kêu lên: “Tướng công,   đang tới.”
 
Thiệu Thanh Viễn sắc mặt ngưng trọng,  chắn  mặt Cố Vân Đông: “Có  khói lửa  dẫn  tới ?”
 
“Không ...” Cố Vân Đông nheo mắt   đang chạy tới, mơ hồ như thấy  nọ đang   gì đó: “Có   đang vẫy tay với chúng ,  gì đó ?”
 
“Là Nhan Lâm.” Thiệu Thanh Viễn đột nhiên lên tiếng, ngữ khí kinh ngạc.
 
Cố Vân Đông tiến lên vài bước, quả nhiên thấy bóng  chạy tới dần hiện rõ  hình, cùng với tiếng kêu to đầy vội vã của nó.
 
Hai   , Thiệu Thanh Viễn mở miệng: “Ta qua đó xem .”
 
“Được.”
 
Thiệu Thanh Viễn sải bước chạy tới,  nhanh liền gặp  Nhan Lâm.
 
Cố Vân Đông chỉ thấy từ xa bọn họ dường như đang  gì đó, nhưng   rõ.
 
Một lát , Thiệu Thanh Viễn xoay  , sắc mặt  trầm xuống, sải bước  về phía . Nhan Lâm cũng bước nhanh đuổi theo .
 
“Sao ?” Cố Vân Đông kỳ quái  hai .
 
Thiệu Thanh Viễn : “Gã sửa xe ngựa  động tay động chân  xe.”
 
Cố Vân Đông sững sờ: “Chỗ nào?”
 
Thiệu Thanh Viễn lắc đầu: “Không ,  tìm xem.”    chắc chắn, lúc  kiểm tra  khi sửa xong, quả thực   vấn đề gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3109-nhan-lam-chay-toi-bao-tin.html.]
 
Ba  lập tức  vòng quanh thùng xe xem xét. Không bao lâu, Thiệu Thanh Viễn liền rút  một cái túi vải từ một khe hở phía  thùng xe.
 
Cố Vân Đông tiến lên hai bước: “Đây là cái gì?”
 
Bên trong túi vải  thứ gì đó, Thiệu Thanh Viễn dùng tay sờ nắn bên ngoài một chút, nhíu mày : “Bên trong là rắn.”
 
“...” Khóe miệng Cố Vân Đông giật giật, “Rắn?”
 
Thiệu Thanh Viễn gật đầu, lúc  kiểm tra khe hở của thùng xe,  hề  cái túi vải .
 
Hẳn là lúc bọn họ đang khuân vác Bạch Chi Ngôn và hai cái xác,   gã  nhét .
 
Thiệu Thanh Viễn bảo Cố Vân Đông và Nhan Lâm: “Hai  lùi   chút.” Không  con rắn   độc  .
 
Hắn đặt túi vải xuống đất, mở miệng túi , quả nhiên thấy bên trong là một con rắn độc hoa văn sẫm màu.
 
Lúc  là mùa đông, rắn đáng lẽ  đang ngủ đông.
 
Cho nên lúc Thiệu Thanh Viễn mở túi , phát hiện con rắn    chút tinh thần nào, bộ dạng như  mới tỉnh ngủ.
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Có điều, bây giờ  thì   vẻ gì là uy hiếp, nhưng nếu cứ để nó trong khe hở xe ngựa, chỉ cần họ  nhanh thêm chút, con rắn  sẽ  nhanh  xóc nảy  cho tỉnh hẳn.
 
Với vị trí  của nó, e là nhát c.ắ.n đầu tiên   nhắm  con ngựa thì cũng là    càng xe.
 
Gã sửa xe  tính toán cũng thật chu , con rắn  bất kể là c.ắ.n ngựa  c.ắ.n , đều  thể gây  hậu quả thương vong.
 
 gã đó hiển nhiên  ngờ rằng họ  đường chậm, con rắn đến giờ vẫn    tỉnh táo, vả  họ còn chuẩn  đổi một cỗ xe ngựa khác. Hơn nữa, dù  thật sự  cắn, Thiệu Thanh Viễn là đại phu, nên cũng  đáng sợ.
 
Hắn buộc miệng túi ,  dậy  về phía Nhan Lâm: “Chuyện  , đa tạ ngươi.”
 
Nhan Lâm xua xua tay: “Đây   công của , là Tống Nham  lén    cho , bảo  mau chạy tới báo cho các vị.”
 
“Vậy Tống Nham ?”