Gã đàn ông trung niên lườm vợ một cái: “Bà la hét cái gì? Bà  thấy bọn họ  bao nhiêu bạc ? Tùy tiện móc   là một trăm lượng. Lát nữa xe ngựa của họ gặp chuyện,  mà  còn,   mò tới cướp đoạt một mẻ, bạc với đồ  vớ , chẳng  là của bà ?”
 
Hắn hừ lạnh một tiếng: “Võ công cao thì ? Xe ngựa gặp chuyện, cũng   chứng cứ là chúng  . Lát nữa  lẳng lặng bám theo , nếu bọn họ xảy  chuyện,  liền  nhặt bạc, nếu  xảy  chuyện gì,  cùng lắm thì  về, bà sợ cái gì?”
 
Vợ  ngẫm , thấy cũng  lý.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Sự cám dỗ của tiền tài quá lớn, để    thể sống sung sướng, mạo hiểm một chút cũng đáng. Thử nghĩ nếu đột nhiên  một khoản tiền kếch xù, ai mà còn  tiếp tục sống ở cái nơi thâm sơn cùng cốc  nữa? Lên huyện thành, lên phủ thành ở nhà cao cửa rộng,  nha  kẻ hầu  hạ  sướng hơn ?
 
Vợ  nghĩ đến đây, lập tức trở nên ân cần: “Mình  , vẫn là ông  xa trông rộng. Đi , về nhà ăn chút gì . Lát nữa là  tốn sức đấy, ăn no  mới  sức lực  việc.”
 
Gã đàn ông trung niên gật gật đầu, lúc  mới  dậy  theo vợ  nhà.
 
Điều hai vợ chồng   là, lúc họ đang  chuyện, phía  tảng đá  một đứa bé đang nấp ở đó,  rõ mồn một  bộ cuộc đối thoại.
 
Đợi đến khi đôi vợ chồng   sân, nó mới vội vàng  dậy, sắc mặt tái nhợt, vội vã bỏ chạy.
 
Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông    kẻ to gan lớn mật vẫn đang tính kế họ, lúc  họ   chậm. Tuy là đ.á.n.h xe ngựa, nhưng đường xá ở đây  dễ , hơn nữa tính cả bọn họ ở bên trong,  xe ngựa ước chừng  năm .
 
Ngựa chỉ  một con, cũng  thể để nó quá mệt mỏi.
 
Họ   con đường lúc tới nữa, vì mang theo Bạch Chi Ngôn, họ chắc chắn  thể  qua rừng chướng khí, chỉ  thể vòng đường khác để về.
 
Tuy họ cũng tìm thấy gói t.h.u.ố.c dùng để tránh chướng khí của Bạch Chi Ngôn trong bọc hành lý, nhưng Thiệu Thanh Viễn xem xét qua, d.ư.ợ.c liệu bên trong vô cùng trân quý và hiếm thấy, hơn nữa d.ư.ợ.c tính  mất,  thể bào chế .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3108-ke-doc-cua-ga-sua-xe.html.]
Nói mới nhớ, trong khu rừng chướng khí  còn   ít d.ư.ợ.c liệu quý. Vài loại trong gói t.h.u.ố.c của Bạch Chi Ngôn chính là mọc ở trong rừng chướng khí.
 
Lần  vì vội  đường, họ chỉ  thể tiện tay hái vội vài cây lúc  ngang qua, mà còn   loại quá trân quý. Thiệu Thanh Viễn trong lòng  chút tiếc nuối, nghĩ   nếu  cơ hội, nhất định    rừng chướng khí một chuyến.
 
Còn lúc ,  đang cầm một tấm bản đồ sơ sài  tay, xem xét tuyến đường rời .
 
Đột nhiên, Cố Vân Đông kéo dây cương : “Chỗ  .”
 
Thiệu Thanh Viễn dời mắt khỏi tấm bản đồ, ngẩng đầu  bãi đất hoang trống trải  mặt, gật đầu: “Được.”
 
Nói đoạn, hai  từ càng xe nhảy xuống, ngay  đó dời t.h.i t.h.ể của Mao Chẩm và gã hộ vệ  từ thùng xe xuống.
 
Cố Vân Đông tính hỏa táng hai   , đỡ  mang theo  đường cũng là gánh nặng.
 
Nơi  hẻo lánh hoang vắng,  một bóng ,  đúng là nơi thích hợp.
 
Họ dời  đến bãi đất trống, nhặt chút củi khô gần đó, Cố Vân Đông còn lấy từ trong  gian  một thùng dầu diesel.
 
Dầu diesel  quý, tuy trong  gian của nàng  trữ một ít, nhưng khó mà đảm bảo     lúc cần dùng đến.
 
Vì , nàng chỉ đổ lên một chút,  trực tiếp châm lửa.
 
Thiệu Thanh Viễn đưa Cố Vân Đông lùi  một chút,  t.h.i t.h.ể đang nhanh chóng hóa thành tro tàn trong ánh lửa,   đầu : “Ta  dời Bạch Chi Ngôn xuống, nàng đổi thùng xe  .”