Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông chỉ cảm thấy sống lưng chợt lạnh, lập tức lông tơ dựng .
 
Hai   , chậm rãi  đầu, quả nhiên trong bụi cỏ cách đó  xa  động tĩnh  nhỏ.
 
Thiệu Thanh Viễn đè tay Cố Vân Đông , hạ giọng, “Ta  xem, nàng đừng động.”
 
“Huynh đừng……”
 
“Không .” Thiệu Thanh Viễn vỗ vỗ tay nàng, thần sắc ngưng trọng.
 
Cố Vân Đông chỉ đành  tại chỗ, tay thì ấn lên chiếc nỏ tiễn ở cổ tay, nhắm  hướng đó, sẵn sàng đón địch.
 
Thiệu Thanh Viễn nghiêng , chậm rãi vạch bụi cỏ ,  đó liền thấy một con… mèo?
 
Hắn  kinh ngạc, con mèo  lóe đôi mắt xanh biếc, lông   như  dựng  lên, vô cùng hung tợn nhe răng với .
 
Thiệu Thanh Viễn cảm thấy kỳ quái, định  tiếp  trong.
 
Con mèo  đột nhiên nhảy chồm lên, giương móng vuốt bổ nhào về phía .
 
Thiệu Thanh Viễn tóm gọn lấy nó, Cố Vân Đông thấy  vội chạy lên,  thấy con mèo trong tay ,  chút ngạc nhiên, “Thứ phát  động tĩnh là nó ?”
 
“Bên trong hẳn là còn  gì đó, nó    ngăn   .” Thiệu Thanh Viễn đoán bên trong  thể  mèo con.
 
Ai ngờ  thêm vài bước,  thấy một đứa bé trai chừng bốn năm tuổi.
 
Cố Vân Đông cũng ngẩn , thấy đứa bé  cuộn tròn  ,  bẩn thỉu, quần áo cũng  mỏng manh,   gầy yếu ôm tay đang ngủ.
 
Chỗ   ít cỏ khô ráo,   đó quả thực thoải mái hơn nhiều.
 
Con mèo trong tay Thiệu Thanh Viễn đột nhiên giãy giụa, kêu "meo meo" chói tai.
 
Đứa bé   đống cỏ khô dường như  tiếng động   kinh động, mở mắt   chút mờ mịt  quanh, thấy hai  một mèo  mặt, đột nhiên giật nảy , theo bản năng liền  la lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3090-dua-be-va-con-meo.html.]
 
Cố Vân Đông vội tiến lên một bước bịt miệng nó , “Suỵt, đừng kêu, bọn     , chỉ là  ngang qua đây, thấy  con mèo lúc ẩn lúc hiện nên mới  xem thử.”
 
Đứa bé mở to mắt, con ngươi ngập tràn hoảng sợ.
 
Cố Vân Đông ngước mắt  Thiệu Thanh Viễn,   buông tay , con mèo đang giãy giụa rơi xuống đất, nhanh chóng nhào  lòng đứa bé, nhe răng với Cố Vân Đông.
 
Cố Vân Đông cũng buông tay đang bịt miệng đứa bé , đứa bé vội vàng ôm chặt con mèo nhỏ  lòng, nhích  lùi về  một chút.
 
Cố Vân Đông hạ giọng hỏi nó, “Ngươi là con nít trong thôn  ? Sao ngươi  ngủ ở đây? Người nhà ngươi ?”
 
Đứa bé lắc đầu,  mặt ,   họ.
 
Cố Vân Đông  chút khó xử, xem  lòng phòng   nặng. Nàng còn  hỏi xem   xe ngựa   ở trong thôn  , và đang ở nhà ai nữa.
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Ngươi đừng sợ,  sẽ   hại ngươi.”
 
Đứa bé vẫn   nàng, nhưng đúng lúc , bụng nó truyền đến tiếng kêu "ùng ục".
 
Mặt đứa bé đỏ bừng,   co  càng chặt hơn.
 
Cố Vân Đông mỉm , từ trong tay áo lấy  một cái bánh bột ngô mặt trắng đưa qua, “Đói  hả? Cái  cho ngươi, nếm thử xem, ngon lắm.”
 
Đứa bé trộm liếc , Cố Vân Đông  rõ tiếng nó nuốt nước bọt.
 
Chỉ là đứa bé  vẫn   lời nào, Cố Vân Đông nghĩ nghĩ,  con mèo trong lòng nó , “Ta thấy mèo của ngươi cũng đói , nhưng nó  ăn đồ  đưa,  là ngươi tự  đút nó ăn ?”
 
Đứa bé  con mèo trong lòng,   nàng, im lặng hồi lâu, cuối cùng cũng vươn tay, giật nhanh lấy cái bánh bột ngô.
 
Nó đói thật ,  cầm , liền bẻ  đôi, một nửa  ăn, một nửa cho mèo con ăn.
 
Hơn nữa còn ăn ngấu nghiến, dường như  đói  lâu.