Cố Vân Đông tỉnh ,    thấy Thiệu Thanh Viễn đang nhíu mày tìm kiếm nơi phát  âm thanh.
 
Nàng  nhịn  "phì"  thành tiếng, cũng   tỉnh táo.
 
Thiệu Thanh Viễn   đầu  liền bắt gặp vẻ mặt  khúc khích của nàng, lập tức chau mày, “Sao thế?”
 
“Không  gì,  mau ngủ ,  tỉnh , để  gác đêm.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
“Nàng……”
 
Cố Vân Đông nhắc nhở , “Chúng  mà còn tranh luận nữa là trúng độc chướng khí đấy,  mau ngủ nhanh lên, nếu  lỡ  mệt mỏi quá sức, lát nữa gặp  bọn Bạch Chi Ngôn thì ai bảo vệ .”
 
Thiệu Thanh Viễn tức khắc nghẹn họng,  bộ dạng " mà  nghỉ ngơi là  cứ  mãi cho đến khi trúng độc chướng khí mới thôi" của Cố Vân Đông, đành   xuống nghỉ.
 
Cố Vân Đông đắp chăn cho , Thiệu Thanh Viễn  yên tâm dặn dò, “Ta chỉ cần nửa canh giờ là , đến lúc đó nhớ gọi . Còn nữa, nếu lát nữa trời tạnh mưa, thì đ.á.n.h thức  dậy, chúng  xuất phát.”
 
“Biết ,  .”
 
Thế nhưng, cơn mưa  cứ rơi mãi  dứt, rả rích gần một đêm, mãi cho đến lúc trời tờ mờ sáng mới dần nhỏ .
 
Thiệu Thanh Viễn tự  tỉnh giấc, tỉnh   thấy vẫn còn tiếng mưa rơi khe khẽ, mày liền  nhíu . Nhìn sắc trời, khóe miệng giật giật,   sang Cố Vân Đông.
 
Người  vờ như  thấy ánh mắt của , thuận tay đưa cho  một cái bình giữ nhiệt, “Đây là  mới lấy từ  gian , vẫn còn nóng,  uống trực tiếp , bên trong là cháo.”
 
Miệng bình giữ nhiệt  nhỏ,  ống hút, Thiệu Thanh Viễn uống hơn nửa bình mới dừng .
 
Đợi hai  đều ăn chút gì đó xong, lúc  mới mở lều trại ,  cơn mưa phùn bên ngoài.
 
“Mưa thì  lớn, chỉ là đường khá khó .”  bọn họ vẫn  xuất phát.
 
Hai  mặc  áo mưa, trang  kín mít  , thu dọn đồ đạc xong xuôi, liền tiếp tục  sâu  trong.
 
Đường trong rừng vốn   dễ , ngâm nước cả đêm khiến mặt đất càng thêm lầy lội, đặt chân xuống chỉ  thể hết sức cẩn thận.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3086-ke-ket-trong-bun-lay.html.]
Tốc độ của hai   chậm, nhưng   gì cũng đang tiến về phía .
 
Mưa phùn chẳng bao lâu thì tạnh, mặt trời gay gắt  bò lên cao, dù   đông, ánh nắng xuyên qua tán cây rọi xuống lưng, thế mà vẫn cảm thấy bỏng rát.
 
Mặt Cố Vân Đông nhanh chóng rịn mồ hôi,  đường cũng trở nên nặng nhọc.
 
Thiệu Thanh Viễn thấy   chau mày,  xổm xuống  mặt nàng, “Nàng lên đây,  cõng.”
 
Vậy mà Cố Vân Đông  hồi lâu  động tĩnh, cũng  lên tiếng.
 
Hắn ngẩn ,  đầu hỏi, “Sao ?”
 
Cố Vân Đông đưa tay chỉ về phía , “Huynh xem kìa.”
 
Thiệu Thanh Viễn  theo hướng tay nàng, ngay  đó đồng tử  co , đột ngột nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng.
 
“Đi, qua đó xem .” Cố Vân Đông kéo   về phía .
 
Trước mặt họ  một , một  mà nửa    lún sâu  trong bùn lầy, c.h.ế.t .
 
“Đây là đầm lầy ? Cũng  giống lắm.”
 
“Nàng  đây,  qua xem.” Thiệu Thanh Viễn buông tay nàng , cẩn thận men tới gần.
 
Vừa  áp sát,  liền cảm nhận rõ ràng bùn đất  chân mềm xốp khiến   lún xuống.
 
Thiệu Thanh Viễn lập tức dừng bước,  về phía   kẹt bên trong.
 
Xem sắc mặt và trạng thái của  , hẳn là c.h.ế.t  đêm qua. Còn trang phục   , rõ ràng là đồ bó sát gọn gàng.
 
Thiệu Thanh Viễn xem xong liền  , Cố Vân Đông hỏi , “Thế nào?”
 
“Không đoán sai thì hẳn là  bảo vệ Bạch Chi Ngôn.”