Triệu Cảnh  ánh mắt kiên định của nàng, ma xui quỷ khiến thế nào  gật đầu: “Em  gây rắc rối là  .”
 
Dừng một chút,    thấp giọng hỏi: “Phu tử, Sầm ... gã thật sự là kẻ gian ?”
 
“Ngươi thấy ?”
 
Triệu Cảnh cúi mắt suy nghĩ, một lúc lâu  mới sắp xếp  ngôn từ, : “Em nhớ, hai ngày  phu tử   với em, bảo em  giữ cảnh giác,   dễ dàng tin tưởng  khác. Cho dù  đó là bạn học,  là phu tử, đều   để  lợi dụng. Phu tử, lời   của ngài, thật  là đang nhắc nhở em, đúng ?”
 
Thời gian  Triệu Cảnh vẫn luôn cảm thấy  kỳ quái, huyện nha liên tục xảy  chuyện, dường như  kẻ nào đó  đối phó với đại nhân và phu tử. Cậu   giúp đỡ, nên mấy ngày  nhân lúc đưa bút ký cho Thái Việt,  tìm Cố Vân Đông dò hỏi vài câu.
 
Cố Vân Đông ít nhiều cũng hiểu rõ tính cách của đám học trò Triệu Cảnh, nhưng  ngờ    nhạy bén đến .
 
Bọn họ để Thái Việt giả bệnh chính là vì    Sầm Lan lợi dụng, nhưng huyện học còn  nhiều học trò như , Sầm Lan  tiếp xúc quá gần gũi với họ,  khó đảm bảo gã sẽ  động đến bọn họ.
 
Cho nên, Cố Vân Đông quả thực  mập mờ nhắc nhở Triệu Cảnh, chỉ là nghĩ nếu thật sự đến lúc đó, Triệu Cảnh cũng  thể chuẩn  tâm lý.
 
Trong tất cả học trò ở huyện học,   là  điềm tĩnh nhất.
 
 nàng  ngờ, Triệu Cảnh  mang đến cho nàng một bất ngờ lớn đến .
 
Cố Vân Đông  : “,  đó  đúng là đang nhắc nhở ngươi. Cho nên, ngươi chính vì điều , mới hạ quyết tâm động thủ với Sầm Lan ?”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3068-trieu-canh-la-hoc-tro-diem-tinh-nhat.html.]
Triệu Cảnh gật đầu. Mấy ngày nay   vẫn luôn suy nghĩ kỹ , cũng ít nhiều  chuẩn  tâm lý.
 
Nếu ,   thể chỉ vì Đồng Thủy Đào  một động tác như , mà    trực tiếp cầm trâm đ.â.m  cổ Sầm Lan?
 
Cũng may hôm nay huyện học  nghỉ,   cùng các học trò khác hẹn   con phố đó dạo chơi mua mấy quyển sách. Hơn nữa, vì nhị  trong nhà dạo  đang  chuyện cưới xin, mà   mấy tháng nay thành tích ,  thưởng chút tiền, đỉnh đầu cũng rủng rỉnh, liền nghĩ mua cho nhị  một cây trâm vàng  của hồi môn, để   xuất giá cũng  vui vẻ.
 
Vì ,   tách khỏi đám  Phạm Ỷ Lâm, một   đến tiệm bạc ở đầu phố, mua một cây trâm vàng tinh xảo nhỏ xinh   . Lại  Sầm Lan cưỡi ngựa suýt đ.â.m ,   gã bắt  lá chắn lưng.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Lúc   lưng ngựa, Triệu Cảnh  luôn suy nghĩ về những lời Cố Vân Đông , nên khi thấy Sầm Lan đổi lộ trình,   về huyện nha,     chút nghi ngờ. Chờ đến khi thấy  thủ thế của Đồng Thủy Đào,   liền xác định kẻ  chắc chắn  liên quan đến mấy vụ việc xảy  ở nhà Thiệu đại nhân.
 
Cho nên,   dùng vật nhọn duy nhất trong tay là cây trâm vàng  để đ.â.m c.h.ế.t gã.
 
Nhóm  Cố Vân Đông    phân tích, trong lòng quả thực  khâm phục.
 
Cố Vân Đông giải thích: “Sầm Lan xem như là tàn dư của Lỗ Vương, huyện nha xảy  nhiều chuyện như , cũng đúng là  thoát khỏi liên quan đến gã. Chúng  vẫn luôn phái  âm thầm theo dõi, gã hẳn là  phát giác, cho nên   mới vội vã cướp ngựa  trốn khỏi thành. Ngoài thành  đồng bọn của gã.”
 
Triệu Cảnh  ngờ còn  nội tình như . Tàn dư của Lỗ Vương???
 
Vậy chẳng  gã cũng đang  chuyện mưu nghịch tạo phản ? Cậu  lập tức vỗ ngực, may mà lúc đó   tay nhanh. Nếu để Sầm Lan trốn thoát, hậu quả  dám tưởng tượng.
 
Cố Vân Đông  : “Chuyện   đó cứ giao cho chúng . Ngươi  thương thì cứ nghỉ ngơi cho , đừng  lung tung. Sầm Lan là  của huyện học, xảy  chuyện thế , huyện học chắc sẽ  nghỉ vài ngày. Bên cha  ngươi,  cũng sẽ phái  qua báo một tiếng, để họ khỏi  tin đồn mà lo lắng.”