Toàn bộ khách điếm trống , tất cả đều là  của nhóm Tạ Hoài. Cửa lớn cũng  đóng chặt,  ngoài  thể nhòm ngó tình hình bên trong.
 
Thiệu Thanh Viễn   ghế,   phụ nữ , ánh mắt  chút đăm chiêu.
 
“Bà là mẫu  của Bạch Chi Ngôn?”
 
Tuân tam cô nương sắc mặt biến đổi, theo bản năng lắc đầu phủ nhận: “Không,   ! Ta   các ngươi đang  gì!”
 
Thiệu Thanh Viễn  : “Bà phủ nhận cũng  . Lát nữa  sẽ cho  truyền tin tức cho Bạch Chi Ngôn,  bà đang ở trong tay . Ta nghĩ,  hẳn sẽ  lo lắng cho bà, sẽ đến cứu bà chăng?”
 
Tuân tam cô nương  , con trai bà đương nhiên sẽ đến cứu bà.
 
Bà  nghĩ đến chuyện trốn, với tình thế , bà cũng   bản lĩnh đó mà trốn. Từ  đến nay, bà đều  dựa   khác để di chuyển qua các nơi.
 
 lúc , bà nhất quyết  chịu  gì.
 
Thiệu Thanh Viễn liếc mắt một cái là   suy nghĩ của bà. Người phụ nữ , xem  dễ đối phó hơn những  khác  nhiều, e là  cần dùng hình, bà  cũng sẽ tự  khai  hết.
 
Ý nghĩ của   thoáng qua, gã hộ vệ đang  áp giải ở một bên, vốn đang thoi thóp, đột nhiên vùng lên, thoát khỏi binh lính phía . Trong miệng gã   từ khi nào  ngậm một lưỡi d.a.o cực nhỏ.
 
Lưỡi d.a.o  gã nắm lấy, lia nhanh về phía cổ Tuân tam cô nương.
 
Tất cả   đều kinh hãi. Thiệu Thanh Viễn  gần Tuân tam cô nương nhất, lập tức tung một cước đá tới.
 
Chỉ là động tác của gã hộ vệ quá nhanh, lưỡi d.a.o vẫn sượt qua  Tuân tam cô nương. May mắn bà  phản ứng nhanh, hoảng sợ hét lên, theo bản năng giơ tay lên che đầu. Lưỡi d.a.o cắt rách tay áo, để   cánh tay bà một vệt m.á.u sâu.
 
“A... Đau quá...” Tuân tam cô nương đau đến ngã lăn  đất kêu thảm: “Nhiều m.á.u quá,  chảy nhiều m.á.u quá! Cứu  với,    c.h.ế.t!”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3057-cung-nhau-tu-sat-di.html.]
Khóe miệng Thiệu Thanh Viễn giật giật, liếc  Biện Uy. Hắn tiến lên cầm m.á.u băng bó cho bà ,  mặc kệ bà   lóc t.h.ả.m thiết ở đó.
 
Bọn họ    gã hộ vệ  đột nhiên gây rối. Gã   khống chế . Thật  ngờ,  đá một cước hộc cả máu,  như chỉ còn  một  thở,  mà vẫn còn giấu chiêu.
 
Hơn nữa   tay,  là  g.i.ế.c Tuân tam cô nương.
 
Gã hộ vệ xem  vẫn  chịu bỏ qua, hét về phía Tuân tam cô nương: “Phu nhân, rơi  tay bọn chúng, chúng  đều   kết cục  ! Bà là  của chủ tử, bọn chúng nhất định sẽ  nhục, tra tấn bà, ép hỏi bà chuyện của chủ tử! Chúng   thể để âm mưu của chúng thực hiện ! Phu nhân, thuộc hạ   một bước!”
 
Dứt lời, gã trợn mắt, tắt thở ngay tại chỗ.
 
Gã hộ vệ còn  cũng  lạnh một tiếng,  với Tuân tam cô nương: “Phu nhân,  vì sống để chịu tội, chi bằng bỏ  vì nghĩa. Thuộc hạ   mở đường cho bà!”
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Người   xong, cũng lập tức nuốt khí tự vẫn.
 
Tất cả    mặt đều im lặng. Bọn họ  ngăn cản. Hai kẻ   quyết tâm  c.h.ế.t, mà  tìm đến cái c.h.ế.t thì quá dễ dàng.
 
Hơn nữa, Thiệu Thanh Viễn  cho rằng hai kẻ   nhiều chuyện hơn Tuân tam cô nương.
 
Chỉ cần... Tuân tam cô nương  tìm c.h.ế.t là .
 
Nhóm  Thiệu Thanh Viễn lặng lẽ  đầu,  Tuân tam cô nương, mặt vẫn còn đầm đìa nước mắt.
 
Bà  hiển nhiên   hành động của hai kẻ  dọa sợ, ngây  ,    phản ứng kịp.
 
Thế ... thế  là c.h.ế.t  ??
 
Còn nữa, bọn họ   gì? Ý của họ là gì? Chẳng lẽ... bọn họ cũng  bà  theo tự sát  ?