Hai   hề hàn huyên. Tạ Trung Lâm  nếu    việc gấp, Thiệu Thanh Viễn sẽ  tìm đến tận cửa giữa đêm.
 
Biện Uy dẫn họ đến thư phòng trao đổi, xung quanh đều bố trí hộ vệ canh gác.
 
Thiệu Thanh Viễn  thẳng  vấn đề, kể  chuyện Bạch Chi Ngôn đang ở Tây Nam, và  của   khả năng   trộn  đại doanh Tây Nam: “...Cả nhà Dư Thông phán ở phủ Lạc Châu  diệt môn,  nghi việc  cũng do Bạch Chi Ngôn . Nhà họ Dư   diệt, bên  lập tức   tìm đến quân doanh. Ta lo rằng Bạch Chi Ngôn sắp  hành động.”
 
Tạ Trung Lâm nhíu mày: “Theo như lời ngươi , khu vực cách quân doanh năm dặm trống trải  một vật cản,  của ngươi   ẩn nấp, mà còn  thể  rõ bộ dạng của gã lính  và hành động nhận giấy của ?”
 
Không  ông  tin Thiệu Thanh Viễn, nhưng ông dù  cũng là  thống lĩnh mấy chục vạn đại quân, nếu  điểm nào  hợp lý, tất nhiên  đặt nghi vấn. Đây là trách nhiệm đối với tất cả tướng sĩ.
 
Thiệu Thanh Viễn  ngay ông sẽ hỏi vấn đề . Hắn xoa trán,  đầu  Bạch Thất.
 
Bạch Thất do dự một lát, mới miễn cưỡng lấy ống nhòm trong tay .
 
Thiệu Thanh Viễn nhận lấy, đặt lên bàn: “Bọn họ Bạch Thất chính là dựa  thứ  để  thấy. Đây gọi là ống nhòm,  nghiên cứu chế tạo dựa  nền tảng của kính lúp. Ta cũng   xong  lâu,  kịp bẩm báo Hoàng thượng. Tạ tướng quân  thể xem thử, ống nhòm   thể  thấy những nơi  xa, rõ ràng như thể  đó đang  ngay  mặt,  động tác nhỏ đều  sót.”
 
Tạ Trung Lâm sững sờ,  vật  gọi là ‘ống nhòm’  bàn.
 
Thứ ...  thể  xa  ? Nhìn vỏ ngoài bằng đốt trúc, đúng là trông như  mới  xong.
 
Hắn và Biện Uy  ,  cầm ống nhòm lên cẩn thận ngắm nghía một hồi, lúc  mới đưa lên mắt xem.
 
Thiệu Thanh Viễn: “...”
 
Hắn ho nhẹ một tiếng: “Tướng quân, cầm ngược .”
 
Tạ Trung Lâm vội vàng đảo , lườm  một cái: “Không  sớm, ngươi cố ý  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3041-day-la-ong-nhom-sao.html.]
 
Thiệu Thanh Viễn thật sự oan uổng.   đợi  kịp , Tạ Trung Lâm  bật  dậy,  nhanh  cửa thư phòng, mở cửa , cầm ống nhòm  về phía hòn non bộ và đình hóng mát ở phía xa.
 
“Tốt! Tốt! Ống nhòm  thật sự quá , quả đúng là bảo bối! Ta...”
 
Thiệu Thanh Viễn vội kéo ông . Bạch Thất hiểu ý, lập tức đóng cửa phòng.
 
“Tạ tướng quân, đừng kích động, cẩn thận chiêu mời sói đến.”
 
Tạ Trung Lâm bừng tỉnh, vội ngậm miệng , vẻ mặt áy náy: “Xin , xin ,  kích động quá.”
 
Nói , ông  chút yêu thích  nỡ buông tay, vuốt ve ống nhòm: “Đây thật sự là vật ! Ta  mới liếc qua mà  thấy rõ hoa văn  chiếc đèn lồng treo ở đình hóng mát  hòn non bộ. Nếu dùng thứ   chiến trường, chẳng  là như hổ thêm cánh ?”
 
Bạch Thất  ống nhòm của   sờ qua sờ , trong lòng thầm khó chịu, Đừng sờ hỏng mất, hỏng là  đền đấy.
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Biện Uy thấy Tạ Trung Lâm thất thố như ,  khỏi hồ nghi: “Thật sự  đến  ?”
 
Tạ Trung Lâm liếc gã: “Đương nhiên ,  tin ngươi tự xem .”
 
Dứt lời, ông cực kỳ  nỡ đưa cho Biện Uy, còn đặc biệt dặn dò: “Cẩn thận đấy, đừng  rơi của ,  thì ngươi  đền.”
 
Bạch Thất: “...” Lầm  hả? Đây là của ! Của ! Ông  chiếm  của riêng cũng đừng trắng trợn  chứ?
 
Biện Uy bán tín bán nghi nhận lấy, vội bắt chước Tạ Trung Lâm lúc nãy mà  thử.
 
Ngay lập tức, gã đột ngột  bật dậy: “Khốn kiếp!!”