Cố Vân Đông vẫn luôn ở  xưởng cho đến buổi chiều, ăn uống xong còn  dạo tiêu thực, lúc  mới đưa Đào Yển cùng về huyện thành.
 
Nàng   chậm,  khi  thành còn giới thiệu cho Đào Yển một lượt về những nét đặc sắc của huyện.
 
Khi đến cổng huyện nha, Cố Vân Đông  xuống xe ngựa, định  cửa thì thấy  gác cổng hớt hải chạy : “Phu nhân,   , xảy  chuyện !”
 
Cố Vân Đông sững : “Xảy  chuyện gì?”
 
Người gác cổng mặt mày lo lắng, nhưng thấy Đào Yển   lưng nàng, liền ngậm miệng  dám .
 
Đào Yển là  hiểu chuyện, lập tức  lúc    thời điểm thích hợp để bái phỏng Thiệu Thanh Viễn, liền chắp tay  với Cố Vân Đông: “Cố chủ nhân,   đường xa mệt mỏi, xin phép   nữa. Hôm khác  thu xếp  thoả  sẽ đến bái kiến Thiệu đại nhân .”
 
Cố Vân Đông gật đầu qua quýt: “Được,  cũng  giữ ngươi. Ngươi tìm khách điếm nghỉ ngơi  ,  chuyện gì hôm khác chúng  bàn .”
 
Đào Yển gật đầu, Cố Vân Đông liền vội vã bước  cổng huyện nha.
 
Đào Yển lúc  mới cho xa phu của  tìm một khách điếm gần đó để trọ .
 
Mà Cố Vân Đông thì    hỏi  gác cổng: “Rốt cuộc  xảy  chuyện gì? Sao  hoảng hốt như ?”
 
“Phu nhân, Thiệu Võ… Thiệu Võ c.h.ế.t .”
 
Cố Vân Đông suýt chút nữa lảo đảo ngã về phía : “Ngươi  cái gì?” Thật  giả ? Không  chỉ là diễn kịch thôi ?
 
Cũng may nàng  nhanh  trấn tĩnh . Thiệu Võ chắc chắn   chuyện gì, nếu  phu quân nàng  sớm cho  báo tin cho  .
 
Chắc là diễn kịch  quá trớn, tự ‘g.i.ế.c’ chính  .
 
Cố Vân Đông cố gắng giữ bình tĩnh, lòng  chút nôn nóng   rốt cuộc  xảy  chuyện gì.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
“Phu quân ở ? Ta  tìm .”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3027-tin-du-truyen-den-thieu-vo-bo-mang.html.]
“Đại nhân đang ở hậu viện.” Người gác cổng : “Vì   Thiệu Võ qua đời, đại nhân quá đỗi bi thương,  nhốt  trong phòng cả buổi . Thích ma ma bế tiểu thiếu gia qua, đại nhân cũng  chịu gặp.”
 
Cố Vân Đông gật gật đầu: “Ta qua xem .”
 
Nói xong, nàng liền rảo bước nhanh hơn. Người gác cổng    nữa, chỉ thấy Cố Vân Đông   vài bước liền chạy luôn, trong nháy mắt   thấy bóng dáng.
 
Đồng Thủy Đào theo  nàng cũng , chẳng mấy chốc  biến mất ở chỗ rẽ.
 
Cố Vân Đông  hậu viện,  thẳng đến phòng ngủ của .
 
Quả nhiên, Thiệu Thanh Viễn đang ở trong phòng, cúi đầu  gì đó.
 
Thấy Cố Vân Đông bước ,  ngẩng đầu lên, mỉm  với nàng.
 
Cố Vân Đông  thấy biểu cảm  của , nháy mắt liền thở phào nhẹ nhõm. Xem , cái c.h.ế.t của Thiệu Võ là   sắp đặt cả .
 
Nàng bảo Đồng Thủy Đào đợi bên ngoài, còn  thì bước , đóng cửa phòng , cầm lấy chén   bàn uống một  cạn sạch.
 
“Sao ? Ta  về    gác cổng  Thiệu Võ c.h.ế.t ?” Làm nàng sợ hết hồn, suýt nữa tưởng kế hoạch xảy  sự cố gì ngoài ý .
 
Thiệu Thanh Viễn thấy nàng vẫn còn khát,  rót cho nàng một ly nữa, đáp: “Trong mắt  ngoài,  quả thật  c.h.ế.t, mà còn là  Thiệu Văn g.i.ế.c.”
 
Cố Vân Đông nhướng mày: “Chuyện là thế nào?”
 
Vừa hỏi xong, khoé mắt nàng đột nhiên liếc thấy tờ giấy  bàn, bên    nhiều mốc thời gian. Đây là thứ Thiệu Thanh Viễn    ?
 
“Đây là gì? Có liên quan gì đến chuyện hôm nay ?”
 
“Đừng vội,  từ từ kể nàng .” Thiệu Thanh Viễn liếc  tờ giấy, : “Không  Vương Thải hẹn trưa nay gặp Thiệu Văn ? Kết quả lúc Thiệu Văn đang , giữa đường  gặp  hai , vì bọn họ mà Thiệu Văn  đến Cố Ký gặp Vương Thải .”
 
“Gặp  ai?”